Thứ năm, 25/04/2024,


Đào Tấn Trực (26/12/2010) 

 

1. Vài nét về tác giả:

Tác giả Đào Tấn Trực, sinh năm 1975 tại Phú Yên, tốt nghiệp khoa ngữ văn Đại học Sư phạm Huế. Hiện là giáo viên.

Hội viên Hội Liên hiệp VHNT tỉnh Phú Yên.

- Có thơ văn đăng nhiều ở các báo địa phương và trung ương, trong các tuyển tập thơ chung.

 - Đã in tập thơ 'Thương nhớ dòng sông'.

 Các bạn yêu văn thơ  có thể liên lạc theo địa chỉ:

Đào Tấn Trực - giáo viên Trường THPT Lê Thành Phương - Tuy An - Phú Yên.

 - Email: daotantrucpy@yahoo.com

             daotantrucpy@gmail.com

 - Điện thoại:    0905 407 519

 2. Thi phẩm lục bát:

 

 

Lục bát xa

 

Tuy Hoà ở tuốt …Phú Yên

Vì xa xôi quá nên em không về

Thôi thì lỗi hẹn cùng quê

Gửi em lại với câu thề cố đô

 

Chia tay buồn ngẩn, buồn ngơ

Con tim buồn ít câu thơ buồn nhiều

Thần kinh khuyết một miền yêu

Biết em còn nhớ những chiều… Huế mưa

 

Anh về lại Tuy Hoà xưa

Đặt chân lên vùng đất mưa bão nhiều

Thương mình cách Huế bao nhiêu

Thương câu lục bát trong veo giọt buồn…

 

 

Tin bão

 

Nghe đài báo bão ngoài xa

từng cơn áp thấp chạy qua nỗi buồn

thông tin nghe giữa phố phường

mà sao buốt cả con đường chiều đông

 

mẹ giờ như những dòng sông

cỏ lau bạc trắng mông mênh nỗi chờ

tin xa nhắc lại hằng giờ

tôi như một gã dại khờ lang thang

 

se se cái lạnh về làng

gió mùa đông bắc kéo sang phủ đầy

cha đi trên những luống cày

con đi trên những nhọc nhằn đời cha

 

tin gần rồi lại tin xa

đường kinh tuyến đã chạy qua tuổi mình

chắp tay nhận cả vô tình

xin đừng trách kẻ mưa sinh bỏ làng.

 

 

 

Viết trong ngày em đi

 

 em về lục bát đã xa

mù sương đổ xuống chiều qua cổng thành

câu thơ anh viết chòng chành

non tay nên khuất một vành nón nghiêng

 

êm về bữa ấy nửa đêm

trăng Vĩ Dạ đã ướt mền sông Hương

nghe tim buôn buốt con đường

rời ga tàu chuyển phố phường lặng câm

 

em đi, Huế mãi nhủ thầm

em đi. Tôi ở lũi lầm thời gian

thức mình giấc mộng phù tang

vỡ tay đếm tuổi em sang ngang rồi…

 

 

 

Tự khúc chiều

 

nắm chiều chầm chậm trên tay

tự dưng tôi thả một ngày dần trôi

nắng không xin nữa chỗ ngồi

mà nhường cho cả đất trời vào đêm

 

con thuyền dan díu dòng sông

trong tôi trống một khoảng không cánh bèo

ngẩn ngơ thương mái tranh nghèo

lạt đơn mẹ bược những chiều bão xa

 

chiều về rồi chiều lại qua

đầy vơi kí ức nẻo xa về gần

chiều trôi rớt ngọn phù vân

chiều trôi, ai đứng tần ngần.. nhìn ai

 

vội vàng lên, kẻo ngày mai

thời gian đổ xuống đôi vai còn gì

biết rằng chiều cứ ra đi

sao tôi vẫn đứng trước khi chiều tàn.

 

 

 

Trước biển

 

Nói gì trước biển bao la

triệu năm ư ? Đá vẫn là đá thôi

chỉ xin biển một chỗ ngồi

còn đôi con mắt dõi ngoài thinh không

 

sóng là từ phía bão dông

tìm nhau từ phía bão lòng sóng ra

biển là từ phía bao la

phủ lên kiếp đá phong ba thác ghềnh

 

nỗi niềm chi lúc triều lên

tựa nhau tìm kiếm chông chênh đất trời

ngồi nghe biển hát nghìn đời

ôm ghềnh đá nói hộ lời tri âm.

 

Buổi về

 

Tôi về chân bám đất nâu

trời đem mây xuống hun sâu cánh đồng

mắt quê úp mặt vào long

nghe rơm rạ cũng xót nồng bàn chân

 

bao năm chạm một nỗi mừng

về quê thăm, quẩn quanh từng ngõ xưa

dòng sông cũ sóng nhẹ khua

thương con bìm bịp giữa trưa gọi bầy

 

này bàn chân nhỏ thơ ngây

lấm lem bùn đất của ngày xưa tôi

nước dừa một ngụm mền môi

ngọt từng thớ đất thành  lời quê hương

 

cảm ơn ngày cũ con đường

cho bước chân…mãi ngập ngừng quê ơi.

 

 

ĐÀO TẤN TRỰC

GV TRƯỜNG THPT LÊ THÀNH PHƯƠNG- TUY AN PHÚ YÊN.

ĐT: 0905407519

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
  phan minh chau - xua_roidiem - 0922992662 - 239 nguyen hue tuy hoa phu yen  (Ngày 27/12/2010 01:41:37 PM)
lục bát viết hay lắm nhưng trong thơ Trực bão dông nhiều quá.
Chập chùng bão cõng mưa giông
Chập chùng quê trắng giòng sông lỡ bồi
Thương quê từ thuở thiếu thời
Thì xin Trực hảy về ngồi với quê
Ngồi nhìn khói đột tàu tre
Ngồi nhìn giông bão vừa se cánh đồng
Ngồi nhìn mây đắm cuối sông
Ngồi nhìn mẹ mái đầu bông đuổi ngày
Mượn hồn rượu để mà say
Mượn câu kục bát mà quay nỗi buồn
Tương tư đừng mượn cánh chuồn
Cắn vào rốn để nỗi buồn đi xa.

vài dòng thơ vui làm quen

Các bài khác: