Thứ bảy, 04/05/2024,


Phạm Trung Kiên (16/06/2010) 

I) Vài nét về tác giả:

 

Tác giả Phạm Trung Kiên, sinh năm 1978

Hiện là Trưởng phòng Makerting tại một Công ty dầu khí

Nơi ở hiện nay: TP. Hồ Chí Minh

Email: phamtrungkien111@yahoo.com

 

Tác phẩm đã in: Một phút mưa - Tập tản văn - NXB Quân đội.

 

 

 

 

 

 

 

 

II) Chùm thơ lục bát tự chọn:

 

 

CỎ

 

Người như ngọn gió cuối nguồn

Thổi trên ta một bến buồn đam mê

 

Còn bông cỏ trắng lối về

Một hoàng hôn thõng đà tê tím chiều

 

Trời tràn trong mắt người yêu

Con sông vỗ cánh con diều chết trôi

 

Người còn một lá trăng côi

Mảnh đò góa bụa miếng đồi chơ vơ

 

Yêu nhau một khắc một giờ

Lẻ loi đi hết đợi chờ trăm năm…

 

Cuối sông một dải sáng nằm

Một đêm cúi xuống cỏ thăm bóng mình…

 

 

THÁNG BA


Tháng Ba đi qua cây đa
Mùa xuân có gã tên là làng quê

Những người gánh cỏ ngoài đê
Gọi nhau trên những lối về đồng xanh

Tháng Ba có gã thiên thanh
Ra bờ ao ghẹo dành dành nở chơi

Hoa gạo vẫn đỏ bên trời
Người già ngồi vọng một nơi ngoài đồng

Trẻ con cứ lớn tồng ngồng
Hồn nhiên đi hái cầu vồng cho mưa…

 

 

CÕI MƠ 

Bây giờ đi khỏi cõi mơ 
Tôi ra bắt tội câu thơ gió mùa 

Yêu kia là một trò đùa 
Thì thôi toan tính được thua nỗi gì 

Xin người ra khỏi tôi đi 
Mặc lòng cho gió thổi khi lạc loài 

Buồn cho con tạo dằng dai 
Bao nhiêu cỏ dại ngã nhoài khỏi nhau 

Tôi ngồi dứt cọng linh lau 
Không mưa tháng chín mà đau tháng mười 

Gió mùa nằm trách mưa rươi 
Thưa em, tôi chẳng trách người không yêu 

Bông linh lau thổi xác chiều 
Nghe gì đứt ngọt giữa nhiều heo may…

 

 

 

QUÁN CÓC THU

Lèo tèo chỉ thấy lèo tèo
Có dăm ba cái quán nghèo bán thu
Chiều nay một gã mộng du
Uống trà thì ít đánh đu thì nhiều

U ơi có nước tình yêu
Rót con một cốc nhớ nhiều đá nghe
Ở đây chỉ có nước chè
Hay là uống tạm nước me u dầm?

Dạ thôi!... Mùa cứ thì thầm
Trả tiền đứng dậy gã cầm thu theo…

 

 

MÙA

xin cảm ơn một mùa đông 
cho tôi có những chiều không là chiều 
chơi vơi hơi bị giống diều 
lòng thì lại có quá nhiều ưu tư 

quả tim tôi đã di cư 
tôi còn chiếc ngực rỗng như hộp đàn 
cảm ơn chị đã sẻ san 
rót cho gió lạnh đến tràn cả ra 

trong căn nhà chẳng phải nhà 
tôi mang đàn dạo bài ca của diều 
chị đã nhắc tôi một điều 
cậu còn có khá là nhiều mùa đông… 

tự tìm thắp ngọn lửa hồng 
xin cảm ơn rất thật lòng chị ơi 
chia tay chị ở giữa trời 
tôi về làm một cây sồi sang xuân… 

(01/2006)

 

 

THỨC DẬY

Và tôi thấy một ban mai
Con chim nào cứ hót hoài trên cây
Có trời đi nhẹ trong mây
Có mùa thu đã ngập đầy nắng trong

Và tôi thức dậy trong phòng
Thấy tôi lõa thể tôi không mặc gì
Hình như em cũng vừa đi
Tôi thấy sợi tóc thầm thì quanh tôi

Cắm một điếu thuốc lên môi
Nhả một vòng khói lên trời phiêu linh
Hình dung gương mặt người tình
Nhạt nhòa chẳng nhớ em xinh hay thường

Và tôi thấy tôi trong gương
Ô kìa một gã tầm thường hiện ra…

 

 

SÔNG

Có dòng sông rất hồn nhiên 
Chảy tôi đi giữa những miền cỏ hoang 
Có dòng sông rất dịu dàng 
Thả tôi thành nỗi lang thang vọng bờ 

Tôi ôm con thuyền tuổi thơ 
Trôi xanh trong những giấc mơ đợi đò 
Trắng da diết một cánh cò 
Mùa thu của tuổi học trò đã bay 

Tôi về ngồi trước cỏ may 
Tìm sông nhặt vá lại ngày xa xôi 
Nhưng sông đã chảy đi rồi 
Chỉ còn ký ức ăn tôi dịu dàng 

Tôi ngồi và uống mênh mang 
Bờ sông hoa cải mãi vàng hồn nhiên…

 

 

BẤT TẬN

Bởi những con tàu không toa
Chiều nay đưa tới sân ga cúc vàng

Em đi cỏ mọc cuối làng
Đường ray một nỗi khẽ khàng lao đi

Thời gian chết dưới chân mi
Có cành hoa báo xuân thì sắp rơi

Vàng như chiếc lá xa đời
Vàng hơn nữa những mặt trời ven sông

Tôi đem vu vạ cánh đồng
Tại hoa mùa trước mãi không quay về

Còn cầm cả một đóa mê
Tìm năm ngoái cuối triền đê lục bình

Bao nhiêu hoa cúc một mình
Nở sao cho hết tấm tình vàng khan...

 

 

ĐƯỜNG CŨ

Bưng buồn ra chợ sao em
Chiều nay nong nắng tôi đem mua về
Nắng vàng hơn những thu mê
Trên bao xác lá bồ đề sân thưa

Lòng tôi đã rụng hay chưa
Lối đi cỏ cũng úa vừa chiêm bao
Thương em mua vạt buồn nào
Nhận về nắng sắc người cào rách tôi

Thôi đa mang cũng đã rồi
Buồn em mua một được đôi buồn mình
Thương thêm - cũng một cuộc tình
Trong cơn nắng lạ, vô hình cơn mưa...

Chiều tàn lạc nẻo chợ xưa
Cuộc mưa không hạt lại đưa nhau về
Mưa vàng, vàng hơn thu mê

Bay qua những lối bồ đề lặng câm…

 

 

Phạm Trung Kiên

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
  nguyen hong quyen - quyenquan1987 - 0035796312287 - no 16 botsari treet _omologite 1080 nicosia_cyprus  (Ngày 24/01/2011 05:17:36 AM)
khi em doc duoc nhung bai tho cua anh em thay rat sau sac rat hay va truyen cam.... mong anh se phat huy nhieu bai tho hay hon nua. em rat yeu tho va ham doc tho....
  Ban biên tập - lucbat.com@gmail.com -  - Điều hành chung  (Ngày 20/06/2010 05:06:39 AM)
      Rất cảm ơn bạn đọc đã có nhiều ý kiến tranh luận sôi nổi về Tác giả và tác phẩm của Phạm Trung Kiên, với nhiều ý kiến đa chiều.
        Để giữ gìn trang thơ lục bát lành mạnh và đoàn kết, Ban biên tập kính mong các bạn đọc dừng tranh luận tại đây và xin kính mời bạn đọc tích cực tham gia ý kiến trong phần khác.
                                              BBT
  Việt An - Viet.an09@yahoo.com - 0988 533 996 -   (Ngày 19/06/2010 12:11:08 PM)
Thân gửi: Bạn của Lính Thủy!
Bạn Việt An cũng lại sai rồi, “sơ suất” chứ ko phải “sơ xuất”(Bạn của Lính Thủy)
----
Cảm ơn bạn về phát hiện trên. Tôi tìm hiểu lại, thấy có lý khi viết là "sơ suất" như ý kiến của bạn. Sẵn có từ điển Lạc Việt (bản 2002) trong máy tính, phần Vietnammese - English Dictionary (Việt - Anh), tôi gõ kiểm tra, thấy có cả "sơ suất" và "sơ xuất", có cả "chòng chành" và "tròng trành".

Từ điển Lạc Việt là một công trình tập thể, có nhiều người tham gia, được tham khảo từ nhiều nguồn tài liệu, mà vẫn còn chưa rõ ràng. Như vậy, chúng ta càng nên thông cảm với các BTV, và các tác giả, khi lỡ vấp chút ít lỗi chính tả.

Tiếng Việt có quá nhiều từ gốc Hán được Việt hóa. Người bình thường, it ai có thể hiểu cặn kẽ gốc từ. Ngay cả cơ quan Báo chí, Phát thanh, Truyền hình Trung ương vẫn có thể vấp lỗi. Theo tôi, chúng ta nên trao đổi cởi mở, để cùng nhau tự hoàn thiện mình, hơn là việc quan trọng vấn đề quá mức cần thiết. Xin cảm ơn về sự góp ý của bạn!
  NGUYỄN VĂN TÌNH - YM sun_sun - 01695721470 - NHO QUAN, NINH BÌNH  (Ngày 19/06/2010 08:40:35 AM)
Ý KIẾN NHỎ CỦA TÔI:

1. THƠ PHẠM TRUNG KIÊN:

Đọc chùm bài này, thấy lâu lắm lục bát mới giới thiệu được chùm thơ tinh tế, tài hoa như vậy. Chất lượng các bài thơ đã giới thiệu đồng đều, thể hiện tay nghề của người viết khá cao.

Câu thơ "Tháng Ba đi qua cây đa" đọc lên nghe thật thích (Dù có sử dụng thủ pháp kiểu Tố Hữu "Sếu giang mang lạnh"). Phạm Trung Kiên có nhiều câu thơ hay, những liên tưởng, so sánh thật thú vị: "tôi còn chiếc ngực rỗng như hộp đàn", "con sông vỗ cánh con diều chết trôi", "Buồn em mua một được đôi buồn mình", "Uống trà thì ít đánh đu thì nhiều", "Tại hoa mùa trước mãi không quay về"...

Có những câu 6/8 đọc lên là ấn tượng và nhớ luôn. (Điều lạ là những câu thơ rất hay và truyền cảm này xuất hiện không chỉ trong một bài, mà trong hầu hết các bài thơ đã được lục bát lựa chọn đăng tải, trang lục bát nên khen ngợi với BTV TRẦN HỒNG GIANG đã đưa chùm bài này).

"Trẻ con cứ lớn tồng ngồng
Hồn nhiên đi hái cầu vồng cho mưa…" (Tháng Ba)

"Gió mùa nằm trách mưa rươi
Thưa em, tôi chẳng trách người không yêu" (Cõi Mơ)

"chia tay chị ở giữa trời
tôi về làm một cây sồi sang xuân..." (Mùa)

"Và tôi thức dậy trong phòng
Thấy tôi lõa thể tôi không mặc gì" (Thức Dậy)

"Nhưng sông đã chảy đi rồi
Chỉ còn ký ức ăn tôi dịu dàng" (Sông)

Nhận xét chung: Thơ PTK hay, dễ thương, yêu lắm cơ.

2. Ý KIẾN VỀ Ý KIẾN LÍNH THỦY:

- Lính Thuỷ góp ý:
"Dành dành" vàng rực giữa trời
Tôi tìm đến đứt cả hơi: "giành giành"

Thực ra thì ai chẳng biết "dành dành" là viết đúng. Góp ý thì rất đáng biểu dương. Báo Văn Nghệ còn có mục Dọn Vườn cơ mà. Nhưng anh lính thuỷ, hét to lên như đã tìm ra một vùng biển mới cho Việt Nam hoặc tìm ra một loài cá lạ cho thế giới.

- Và anh yêu cầu BBT lucbat.com "để nguyên bản hai chữ "giành giành" trong câu thơ của tác giả. Nếu có sửa thì nên thông báo đã sửa, không nên im lặng mà sửa như vậy, Bạn đọc hiểu lầm tôi nhắc nhở sai".

Điều này đúng, chúng ta phải biết ơn anh Lính thuỷ vì đã có công tìm ra "Dành Dành" và công nhận anh hay chữ, giỏi tiếng nước nhà, gỉ gì gi cái gì cũng gí. Hoan hô anh. Khi viết về hoa dành dành, hầu như mọi người đều viết nó có màu trắng, anh Lính thuỷ lại phát hiện thêm: "Dành dành" vàng rực giữa trời. Xin đèn giời Bạn đọc soi xét.

- Anh Lính thuỷ sau một hồi phê bình thơ PHẠM TRUNG KIÊN "Thấy tôi lõa thể tôi không mặc gì", rồi kết luận cũng bằng thơ mới khủng khiếp:
"Tôi buồn ngắm quẩn ngó quanh
Chưa thuộc tiếng Việt, có thành nhà thơ?"

Ám chỉ PHẠM TRUNG KIÊN chưa rành tiếng Việt, độc giả lục bát chưa rành tiếng Việt, chỉ mỗi mình tớ phát hiện ra, thế mới sướng. "Chưa thuộc tiếng Việt, có thành nhà thơ", xin hỏi anh Lính thuỷ "thuộc tiếng Việt", là thuộc như thế nào? "Chưa thuộc tiếng Việt" có liên quan gì đến việc "có thành nhà thơ"? Nhiều người làm thơ, không phải vì 2 chữ nhà thơ, không phải để trở thành nhà thơ đâu.

- Cá nhân anh Lính thuỷ làm thơ rất hay. Điều này thì tôi khâm phục. Anh Lính Thuỷ có những câu thơ như những câu vè, mô tả củ KHOAI buồn cười quá đi, đã được giới thiệu trên lục bát:
"Củ thì tròn, củ thì dài
Vỏ màu hồng tím... ở ngoài biển khơi.
Anh em tôi luộc một nồi
Cả nhà xúm xít nói cười râm ran"

3. KẾT:

Thế mới hay, góp ý là cả một nghệ thuật.
"Chân mình thì lấm bê bê
Lại còn tinh tướng đi rê chân người".

Thế nhưng thi thoảng lục bát cũng nên tiếp tục cho bạn đọc "ăn" những câu vè, như thơ của anh Lính Thuỷ thì cũng vui.

Dù có những nhận xét khác nhau, nhưng chùm thơ Phạm Trung Kiên rất hay, giàu nhạc điệu, mà cái này độc giả tinh lắm, lừa họ cũng không được đâu.

Quá lâu rồi mới đọc được một chùm thơ lãng mạn, tài hoa như thế. "Chiều tàn lạc nẻo chợ xưa/ Cuộc mưa không hạt lại đưa nhau về" (Đường cũ, PTK).
Cảm ơn PHẠM TRUNG KIÊN, cảm ơn lục bát.
  Em Gái - whiterose_12866@yahoo.com -  -   (Ngày 19/06/2010 08:17:31 AM)
Em thì thắc mắc thấy tác giả đã đẹp trai lại làm Trưởng phòng Marketing dầu khí (chắc là lắm tiền) còn đi làm thơ làm gì nhỉ? Em thích những câu như thế này lắm:

trong căn nhà chẳng phải nhà
tôi mang đàn dạo bài ca của diều
chị đã nhắc tôi một điều
cậu còn có khá là nhiều mùa đông…
  Bạn của Lính Thủy - hientai.qt@yahoo.com - 0530542160 - Đông Hà, Quảng Trị   (Ngày 19/06/2010 08:16:34 AM)
Bạn Việt An cũng lại sai rồi, “sơ suất” chứ ko phải “sơ xuất”

Lính Thủy và Hoàng Ngân, các bạn đọc thơ mà bắt bẻ từng chữ như kiểu đọc mấy bài vè hợp tác xã thi đua quyết tâm với tư duy quá cũ thế này thì làm sao thơ ca của chúng ta có thể khá lên trong mắt những người bảo thủ và… cay cú như thế!

Cá nhân tôi thấy đây là một tác giả khá, dù mới. Những chữ nghĩa tươi tắn, hóm hỉnh và dí dỏm. Thể hiện tác giả là người thông minh, sáng sủa (qua nhìn tướng tá trong ảnh nữa). Đọc những bài thơ này là thấy hé mở những lối đi lạ rồi. Chúng ta nên đợi mong hơn là soi xét bắt bẻ kiểu đó… Đây mới chỉ là một chùm thơ, không thể đánh giá và kết luận về một người sáng tác, một xu hướng sáng tác lục bát được.

Với bài “Thức dậy”, gọi là thơ sex cũng được, không gọi cũng được. Sex cũng có nhiều kiểu. Nếu chúng ta nhìn bài thơ như một bức tranh thì sẽ thấy, không phải cứ tranh vẽ khỏa thân là xấu xa, là trần tục.

Hơn nữa, các bạn đừng đánh đồng tác giả và nhân vật. Tôi nghĩ “tôi” nhân vật trong các bài thơ không có nghĩa đấy là “tôi” tác giả.

Có vài lời trao đổi mong các bác đừng giận dỗi và mong sân chơi của chúng ta sẽ ngày càng có những tranh luận thú vị hơn!

Kính thư

  Hoàng Quốc Thịnh - quocthinh_sp1172@myway.com - 0914013364 - ĐH Sư Phạm HN  (Ngày 19/06/2010 07:31:09 AM)
Tôi thấy các bạn Hoàng Ngân và Nguyễn Đức Trường hình như chưa có cơ hội được chiêm ngưỡng những bức tranh lõa thể thuộc loại tuyệt tác và đã trở thành di sản văn hóa của nhân loại, ví dụ như các bức: "Giấc mơ của người vợ thuyền chài", "Nguồn gốc thế giới".v.v... và có lẽ là khi xem các bức tranh đó hẳn các bạn cũng sẽ làm thơ con cóc cụ để chửi những họa sĩ tài danh đó là rác rưởi mà thôi.
  Hoàng Ngân - hoangan@ymail.com - 01662648921 - Hà Nội  (Ngày 19/06/2010 06:47:33 AM)
Tôi có bài thơ nhỏ tặng các bạn Việt An, Minh Anh và Người Yêu thơ:

NGƯỜI VỨT RÁC RA ĐƯỜNG

Một người vứt rác ra đường
Người qua kẻ lại chán chường kêu lên
Người này vẫn cứ thản nhiên:
" Ô hay! Sao lại la lên thế này?
Tôi vứt rác bẩn ra đây
Để mọi người biết rác này bẩn, hôi
Và tôi tự nhận mình tồi
Người gây bẩn chính là tôi "tầm thường"
Các người nên hiểu kỹ càng
Vừa thấy rác bẩn la làng là sao ?"
Khá khen tuổi trẻ tài cao!
  Người yêu thơ - romantic_poem3000@yahoo.com.vn - Trao đổi qua emai - Hà Nội   (Ngày 19/06/2010 01:36:30 AM)
@ Bạn Nguyễn Đức Trường:

Qua phần phản biện của bạn. Tôi xin góp vài lời thế này:
Tôi cho rằng bạn Minh Anh đã hoàn toàn cảm nhận đúng bài thơ Thức dậy. Tôi không phải là người bình thơ, nhưng cũng hiểu bài thơ sau một loạt những ý tứ đưa ra trong phần đầu nói về những “phần bản năng trần tục của con người” (tôi chưa nghe ai nói “phần bản năng trần truồng của con người” như bạn nói cả) thì tác giả đưa ra cho độc giả một thông điệp rất nhân văn đó là:

Ô kìa một gã tầm thường hiện ra.

Tôi chưa nói về ý nghĩa của toàn bài thơ nhưng ở câu thơ này, chữ “ô kìa” được hiểu như một sự phát hiện, khám phá chính mình (không đơn thuần là thú vị). Chữ “ô kìa” ở bài thơ này cũng hoàn toàn khác ý nghĩa với chữ ở câu thơ mà bạn đã đưa ra làm ví dụ “Trời cao xanh ngắt. Ô kìa!/Hai con hạc trắng bay về Bồng lai”. Điều này cũng nhắc nhở chúng ta phải hiểu cặn kẽ từ ngữ ở ngữ cảnh nào thì phải hiểu thế nào cho đúng. Sự phức tạp và thú vị của tiếng Việt là vậy.

Về ý kiến bạn nói có nên đưa bài thơ Thức dậy thành bài thơ tiêu biểu cho thơ lục bát hay không. Tôi cho rằng bạn có vẻ như hơi sa đà quá chủ đề. Có ai bắt bạn hoặc BBT lucbat.com phải đưa bài này thành bài thơ kinh điển đâu? Bạn đưa ra một câu thơ “Lưỡi thơm đưa đẩy ra vào ” để so sánh với thơ của Phạm Trung Kiên, tôi (và có lẽ rất nhiều độc giả khác) chẳng thấy gì là hình tượng gợi sex cả. Hay nói đúng hơn câu thơ ví dụ của bạn chưa đủ gợi sex bằng thơ Phạm Trung Kiên. Nhưng cái hay của Thức dậy ở chỗ hai câu cuối như bạn Minh Anh đã phát biểu. Tôi cho rằng bạn Minh Anh đã đọc rất kỹ cả bài rồi mới “thấm” hai câu cuối chứ không phải bạn ấy chỉ đọc 2 câu cuối như bạn nghĩ đâu.

Về vấn đề bạn có nhận xét về BTV Trần Hồng Giang, bạn đưa ra ý kiến: “Bạn THG rất khiêm tốn nói là chưa ai đào tạo nghề biên tập. Cái đó quá đúng, vì trang lucbat.com. là một sân chơi, không chuyên nghiệp, đa số người tham gia là tự nguyện, và họ vẫn có một nghề khác để kiếm sống. thế nhưng, khi trở thành người biên tập, thiết nghĩ ban điều hành nên chọn người tối thiểu phải hiểu ngữ pháp tiếng Việt. Như vậy mới mong có thơ lục bát chuẩn xác và giữ gìn trong sáng của Tiếng Việt”. Hóa ra bạn cho rằng THG không xứng đáng làm biên tập viên hay sao? Tôi có biết cả những BTV đã đào tạo qua trường lớp và thậm chí là những BTV nổi tiếng trên truyền hình còn có lúc phải xin lỗi độc giả (khán giả) huống chi THG là BTV nghiệp dư theo như anh nói? Nhưng theo tôi được biết THG đã vượt qua rất nhiều thí sinh để có thể chính thức là BTV chuyên nghiệp của công ty Nhã Nam - một công ty phát hành sách nổi tiếng?

Theo tôi, tranh luận về một đề tài thơ với quan điểm xây dựng thì rất nên. Nhưng tranh luận theo kiểu của Nguyễn Đức Trường e rằng sự sáng tạo trong văn hóa nghệ thuật sẽ không có đất mà sống. Đọc lại những phản hồi về những bài bình của Nguyễn Đức Trường gần đây trong lucbat.com cho thấy anh vẫn còn mang nặng tư tưởng bảo thủ, tư tưởng này khó phù hợp trong tình hình phát triển xã hội thời nay. Nguyễn Đức Trường và Lính thủy và.. là một. Điều này có nên hay không? Và đến bây giờ thì tôi không dám nói vui nữa: Rất may bạn không phải là BTV.
  Việt An - viet.an09@yahoo.com.vn - 0988 533 996 -   (Ngày 19/06/2010 01:32:25 AM)
“…khi trở thành người biên tập, thiết nghĩ ban điều hành nên chọn người tối thiểu phải hiểu ngữ pháp tiếng Việt. Như vậy mới mong có thơ lục bát chuẩn xác và giữ gìn trong sáng của Tiếng Việt” (Nguyễn Đức Trường)
---
Tôi thấy ý kiến bạn Nguyễn Đức Trường có phần hơi nặng nề. Lọt một lỗi chính tả là chuyện sơ xuất rất con Người. Chỉ cần một thoáng thiếu chú ý, là có thể bỏ lọt lỗi chính tả.

Nhà bác học Niu Tơn, vì muốn cho con chó và con mèo, tự do ra vào phòng làm việc của mình, phải khoét tới 2 cái lỗ: Lỗ to cho chó. Lỗ nhỏ cho mèo. (thay vì chỉ cần khoét một lỗ to). Khi đã đãng trí, con người dù uyên bác, vẫn có thể nhầm lẫn, hoặc sai sót từ những vấn đề đơn giản nhất. Không nên từ một lỗi chính tả, mà có thể suy diễn rằng: Biên tập viên không hiểu ngữ pháp tiếng Việt !? Nói vậy, có phần thái quá chăng ?!

Làm biên tập, là làm một nghề cực nhọc. Để có được một bài đăng chuẩn xác, thật không đơn giản. Ngay trong đoạn viết ngắn của bạn Nguyễn Đức Trường cũng đã mắc khá nhiều lỗi văn bản, cần phải chỉnh sửa khi biên tập. Nếu vì những lỗi đó, mà đánh giá thấp về bạn Nguyễn Đức Trường, thật cũng không nên chút nào. Cũng không vì vài lỗi văn bản, mà nói bạn Nguyễn Đức Trường không hiểu ngữ pháp tiếng Việt.

Với hơn 2 dòng của bạn Nguyễn Đức Trường viết, mà tôi trích dẫn ở trên, đã có ít nhất 2 lỗi cần sửa. Ví dụ: “Tiếng Việt” (cần viết là “tiếng Việt”); “thơ lục bát”(cần viết là “thơ Lục bát”). Nếu tính toàn bộ đoạn viết của bạn Nguyễn Đức Trường, sẽ còn những lỗi khác nữa…Với ví dụ như vậy, bạn sẽ thấy công việc của BTV thật vất vả, vì đòi hỏi quá tỉ mỉ. Xin lỗi! Tôi không có ý phản biện ý kiến của bạn Nguyễn Đức Trường, nhưng việc lấy ví dụ minh họa trực tiếp từ câu văn của bạn, là hy vọng bạn sẽ hiểu, và có cái nhìn cảm thông hơn với nghề biên tập. Tôi cũng như bạn, chúng ta hãy cảm thông với các BTV. Nhờ có họ, mà những gì chúng ta được đọc, dù còn sai sót, cũng đã tốt thêm nhiều rồi, bạn ạ!

Về thơ, có thể tạm nói thế này: Thơ cũng giống như tình yêu, khó có thể cắt nghĩa rành mạch, tại sao thế này, mà không thế khác ? Trong tình yêu, không ai “truyền nghề” cho ai được, thì thơ cũng vậy thôi. Thế mới là thơ, và thế mới là yêu ! Mọi giá trị của thơ, hãy để bạn đọc và thời gian sàng lọc. Những điều hôm nay ta cho là đúng, chưa hẳn đã đúng cho mai sau, và ngược lại!

Xin cảm ơn và kính chào các bạn!
  Nguyễn Đức Trường - suthuthach@gmail.com - 0128.823.8053 - Bạch Mai, Hà Nội  (Ngày 18/06/2010 11:12:02 PM)
Tôi rất yêu quý các bạn trẻ, vì các bạn có sức khoẻ, có trí thông minh, năng động và luôn tìm tòi cái mới. Đó cũng là ưu điểm của các bạn.
Thế nhưng, có nhiều cái mới tìm tòi, để được công nhận, phải qua trải nghiệm. Không phải là cái mới lúc nào cũng sai, và không phải cái mới lúc nào cũng đúng.
Chắc trong chúng ta, ai cũng đọc truyện Bộ quần áo mới của hoàng đế. Trong khi bọn thợ may khen là đẹp, mọi người lớn cũng khên là đẹp, thì có thằng bé kêu lên: Hoàng đế cởi truồng.
Hiện nay có nhiều cái mới xuất hiện. Những người cổ vũ cái mới có nhiều người khen hay, khen đẹp, nhưng chả hiểu là hay và đẹp chỗ vào, có thể là do theo cảm tính và theo phong trào.
Vì vậy, bạn Minh Anh đã đọc hết bài thơ hay tôi nghĩ là bạn không đọc cả bài thơ mà chỉ đọc hai câu cuối của bài thơ thôi. và hai câu cuối này cũng nói lên cả sự tầm thường của bài thơ , không phải như bạn nói là rất trần tục mà thực ra nó rất trần truồng. Đây là một biểu hiện của thơ sex, mà nhiều nhà thơ trẻ hiện nay hay đưa hình ảnh này vào thơ. Tôi thấy trong lục bát mỗi ngày, truớc đây nhiều bạn đọc đã phản đối hình ảnh " Lưỡi thơm đưa đẩy ra vào" và coi đó là thơ sex, nay thơ mà nhận vật thơ "loã thể" còn gợi sex hơn nhiều, tôi không chấp nhận được bài Thức dậy trong trang lục bát truyền thống vì nó quá nặng về xác thit. ccá bạn nói đúng, tôi chỉ là đọc giả chứ không phải Biên tập viên, vì nếu là BTV tôi chả đưa bài này vào trang thơ đang trong như pha lê của lucbat.com mà làm vẩn đục nó.
     Còn bạn Minh Anh bảo đây là sự tự sỉ và mình của nhân vật tôi trong bài thơ thì tôi không tin, vì ở đây dùng chữ "Ô kìa",( Ô kìa một gã tầm thường hiện ra)  là hai chữ chỉ sự ngạc nhiên thú vị. Xin mời bạn đọc tham khảo hai câu thơ dưới đây :
                        Trời cao xanh ngắt. Ô kìa!
                     Hai con hạc trắng bay về Bồng lai,
Tôi không phủ nhận các bạn trẻ bảo đây là thơ hay, nhưng mong các bạn hãy phân tích cái hay nó ở chỗ nào , khi mà tiêu chí phấn đấu của lucbat.com là đưa thơ lục bát thành Di sản văn hoá thế giới thì các bài trên đây có thể đưa đi để xét thơ lục bát tiêu biểu cho nền thơ lục bát Việt Nam hay không?
Bạn THG nói thơ không thể cứng nhắc theo công thức 1+2+3 trộn bê tông, nhưng thưa với bạn, tất cả các bài thơ lục bát hay là những bài làm đúng theo công thức 6/8. Ngoài ra các loại thơ cách tân bẻ gãy câu thơ, phá vỡ niêm lậu lục bát truyền thống không phải ai cũng chấp nhận.
Bạn THG rất khiêm tốn nói là chưa ai đào tạo nghề biên tập. Cái đó quá đúng, vì trang lucbat.com. là một sân chơi, không chuyên nghiệp, đa số người tham gia là tự nguyện, và họ vẫn có một nghề khác để kiếm sống. thế nhưng, khi trở thành người biên tập, thiết nghĩ ban điều hành nên chọn người tối thiểu phải hiểu ngữ pháp tiếng Việt. Như vậy mới mong có thơ lục bát chuẩn xác và giữ gìn trong sáng của Tiếng Việt.
Chúc các bạn mạnh khoẻ ,
  Minh Anh - minhanhtranthi@yahoo.com.vn - 0943322003 - Hà Nội  (Ngày 18/06/2010 10:40:49 AM)
Các bạn Hoàng Ngân và Nguyễn Đức Trường thân mến!
Tôi thấy dường như các bạn đọc bài thơ "Thức dậy" mà chưa đọc hết bài, hoặc đọc đã hết nhưng lại chỉ hiểu một phía của vấn đề mà tác giả muốn nói. Các bạn nên đọc lại hai câu kết: "Và tôi thấy tôi trong gương/Ô kìa một gã tầm thường hiện ra…" đó mới chính là điểm mấu chốt làm cho bài thơ không còn cái trần tục tầm thường nữa. Nhân vật tôi trong bài thơ đã tự sỉ vả mình sau những phút giây lầm lạc, sa ngã. Đó mới chính là thông điệp mà tác giả muốn gửi tới bạn đọc.
Vài lời cùng chia sẻ, mong các bạn không phiền lòng!
  Hoàng Ngân - hoangan@ymail.com - 01662648921 - Hà Nội  (Ngày 18/06/2010 10:20:45 AM)
Xin tiếp lời bạn Nguyễn Đức Trường:
"Nhà thơ "loã thể" trong phòng
Mang hương vị "sex" hương đồng còn đâu?"
Một đôi trai gái "yêu nhau"
Xong xuôi bỏ mặc quay đầu ra đi
"Yêu" xong chàng chẳng nhớ gì
Lên giường người ấy "xinh hay là thường"?
Đọc thơ mà thấy chán chường!
  Việt An - Viet.an09@yahoo.com - 0988 533 996 -   (Ngày 18/06/2010 08:39:22 AM)
Biên tập là một công việc, đòi hỏi nhiều kiến thức liên quan, và mất khá nhiều thời gian. Vì vậy, sai sót khi biên tập cũng là điều khó tránh khỏi. Quan trọng hơn cả, là việc sửa chữa kịp thời khi phát hiện sai sót. Với lỗi chính tả, chỉ cần sơ ý, là bất kỳ ai cũng có thể vấp, nhất là những từ ít gặp, hoặc không sử dụng thường xuyên. Chúng ta có thể thông cảm, nếu việc sai lỗi mang tính cá biệt, trong một vài trường hợp cụ thể, và không nên suy xét vấn đề mang tính phủ định đối với Biên tập viên và cả tác giả thơ.

Việc cảm thụ thơ, là một cái gì đó rất riêng của mỗi người, thật khó có thể lý giải cặn kẽ. Tôi có ấn tượng khá thú vị khi đọc thơ của Phạm Trung Kiên. Thơ Phạm Trung Kiên mang trong đó sự cuốn hút, bởi ngôn ngữ thơ mới mẻ, trẻ trung; hình tượng thơ giàu sức biểu cảm.
  Người yêu thơ - romantic_poem3000@yahoo.com.vn - Trao đổi qua emai - Hà Nội   (Ngày 17/06/2010 09:58:45 PM)

Tôi cũng có cảm nhận như các độc giả Nguyễn Hữu Trọng, Nguyễn Thu Hà, Nguyễn Bích Chi và Kim Anh. Thơ Phạm Trung Kiên mang sức sống của tuổi trẻ. Thơ anh sử dụng những ngôn từ có thể nói là làm mới thơ lục bát. Mới nhưng không hề khó hiểu đó mới là điều đáng nói.
Tôi xin nói vui một câu thế này: May mà độc giả Lính Thủy và Nguyễn Đức Trường không phải là Biên tập viên, chứ nếu là BTV thơ của trang thơ sang trọng này chắc chẳng còn ai dám làm thơ nữa. Chỉ là một câu nói cho vui cửa nhà. Mong hai anh Lính thủy
và Nguyễn Đức Trường đừng giận. Đôi lúc BTV còn để sót lỗi chính tả và nhanh chóng tiếp thu sửa lại thì cũng không nên cố chấp làm gì cho sân chơi mất vui.
Vả lại như tôi thấy BTV Thủy Hướng Dương đã có lần thưa với bạn đọc rằng không nên quá lời khi chê thơ ai đó là điều nên làm.

  Kim Anh - jane99011@yahoo.com  - 0912456321 - Ha Noi  (Ngày 17/06/2010 05:06:09 PM)
Cảm ơn tác giả đã truyền cho người đọc cái nhìn của thế hệ trẻ về thơ lục bát. Những bài thơ không hề sáo rỗng mà rất nhạc và thơ.Cảm ơn anh
  Trần Hồng Giang - tranhonggiangsg@gmail.com - 0945724890 - Biên tập viên  (Ngày 17/06/2010 04:19:54 PM)
Thưa các tác giả Lính thủy, Việt Hà và Nguyễn Đức Trường!
Trước hết tôi xin trân trọng cảm ơn các anh chị và có lời xin lỗi tới các anh chị và toàn thể quý vị độc giả! Bởi tôi chính là người đã biên tập và để sót lỗi chính tả chữ "giành giành" trong bài thơ "Tháng Ba" của Phạm Trung Kiên. Lỗi này là hoàn toàn do tôi, bởi tôi chỉ là một người làm biên tập nghiệp dư, chưa từng được đào tạo qua một trường lớp nào, thậm chí ngay cả các lớp học trong trường phổ thông tôi cũng còn chưa được học nữa. Vì vậy, cho tôi xin được gửi tới các anh chị và quý vị độc giả lời xin lỗi chân thành nhất!
Còn về việc câu chữ ngữ nghĩa trong thơ Phạm Trung Kiên, tôi thiết nghĩ chúng ta hãy nên đọc thơ theo cách cùng cảm nhận với tác giả để có thể thực sự hiểu và đồng cảm, như thế sẽ hay hơn đấy ạ! Còn nếu như mỗi một người đều hiểu theo ý mình hoặc theo một cái khuôn khổ nhất định nào đó, ví dụ như cái công thức trộn bê-tông: 1 xi măng - 2 cát - 3 đá chẳng hạn, thì như vậy nó sẽ chẳng còn được gọi là thơ nữa đâu ạ! Trong thơ không phải nhất thiết mọi thứ đều phải có lý, thậm chí ngược lại nó còn là những thứ rất vô lý. Tôi ví dụ câu thơ của Xuân Diệu: "Tôi muốn buộc gió lại cho hương đừng bay đi..." hẳn mang nó ra mổ xẻ thì sẽ thấy nó vớ vẩn lắm, nào có ai buộc được gió bao giờ đâu, nếu buộc được thì thế gian này đâu phải chịu cảnh phong ba bão tố phải không ạ!
Vài lời cùng các anh chị và quý vị độc giả.
Xin trân trọng cảm ơn các anh chị và quý vị! Một lần nữa cho tôi nói lời xin lỗi vì sự thiếu sót đã gây ra!
  Nguyen Bich Chi - bichchi1986@gmail.com - 0913197590 - Ha Noi  (Ngày 17/06/2010 04:42:52 PM)
Anh Kiên này nổi từ thời hoa học trò. Lâu không gặp anh vẫn đẹp trai ghê. Về lục bát thì anh Kiên là hàng đầu Việt Nam rồi. Luôn hâm mộ thơ anh
  Nguyen Thu Ha - lanvanbttp@yahoo.com - 0989091245 - Hanoi  (Ngày 17/06/2010 04:42:34 PM)
Những bài thơ thể hiện cảm nhận của thế hệ trẻ về thơ lục bát. Làm sao cứ phải đi theo lỗi cũ xáo mòn, cảm ơn tác giả đã có những vần thơ có hồn có điệu đến thế.Anh đã viết nên những vần thơ hồn hậu và bản năng, không khiên cưỡng . Thật là tuổi trẻ tài cao.
  Nguyen Thu Ha - lanvanbttp@yahoo.com - +0989091245 - Ha Noi  (Ngày 17/06/2010 04:42:09 PM)
Luc bat rat co hon. Mot cai nhin cua the he tre ve luc bat. Tai sao cu phai ap suy nghi cua the he truoc vao luc bat. Cam on tac gia da cho mot cai nhin moi cua nhung nguoi tre vao van hoc truyen thong. Khong phai ai cung co the lam duoc nhu anh. Cam on rat nhieu. Dep trai va tai gioi.
  nguyen quynh vy - quynhvy1986@yahoo.com - 0905116349 - thanh pho hcm  (Ngày 17/06/2010 01:59:13 PM)
Dep trai va tho hay, giau hinh anh!
  Nguyễn Đức Trường - suthuthach@gmail.com - 0128.823.8053 - Bachk Mai, Hà Nội  (Ngày 17/06/2010 01:16:06 PM)

đọc thơ

Ngày xưa có "sông lục bình"
Hoa tim tím nở hữu tình, đam mê
Bây giờ thơ phú lạ kỳ
Trong thơ có cả "triền đê lục bình"

Thương cho hoa cúc bực mình
Trên vuờn chả thích, nhảy uỳnh xuống sông.
Nhà thơ "loã thể" trong phòng
Mang hương vị sex, hương đồng còn đâu?

"Hoàng hôn thống" nó thế nào?
"Một giờ, một khắc" làm sao bây giờ?
"Con tạo" là con gì cơ?
Có phải "con Tạo", chữ cho ông Giời!

Đọc thơ mà toát mồ hôi...
Nhiều câu tối nghĩa quá trời! Thưa anh...

Nguyễn Đức Trường


  Trần Hữu Trọng - nguoigacdemmua@gmail.com - 083965713 - Quận Bình Tân  (Ngày 17/06/2010 01:14:04 PM)
Một tác giả trẻ, mới toanh, nhưng vần điệu khá nhịp nhàng, uyển chuyển, thơ giàu hình ảnh và thể hiện tay nghề lục bát khá ổn.

Xin chúc mừng tác giả trẻ Phạm Trung Kiên. Chúc bạn thành công!
  Lính thuỷ - Linhthuy55@gmail.com - 01682938853 - 459 Bạch Mai Hà Nội  (Ngày 17/06/2010 01:22:46 PM)

Hỏi trời?

Tôi góp ý kiến chân thành
"Dành dành" mà viết "giành giành" là sai!
Toà soạn "sửa chữ" lại rồi
Mà không có lấy một lời là sao????

Hàng ngàn bạn đọc xôn xao:
- "Giành giành"nó ở chỗ nào hở anh?
- Trước đây chứng cớ rành rành
Bây giờ chứng cớ tan tành khói bay!!!!

Tự dưng tôi chịu lỗi này
"Vu oan giáo hoạ" chả hay tí nào!

Lính thuỷ

        Theo ý kiến tôi, lucbat.com nên để nguyên bản hai chữ "giành giành" trong câu thơ của tác giả. Nếu có sửa thì nên thông báo đã sửa,  không nên im lặng mà sửa như vậy, Bạn đọc hiểu lầm tôi nhắc nhở sai.

  nguyen quynh vy - quynhvy1986@yahoo.com - 0905116349 - thanh pho hcm  (Ngày 17/06/2010 12:13:46 PM)
Dep trai va tho hay, giau hinh anh!
  Việt Hà - Viethamhb@gmail.com.vn - 0978057999 - Việt Trì - Phú Thọ  (Ngày 17/06/2010 12:41:41 PM)

@ anh Lính Thuỷ!

Vào trang Lục bát đọc thơ
Gặp anh Lính Thuỷ "ngẩn ngơ đứng ngồi.."

Sao mà vơ vẩn anh ơi
Cỏ non giờ đã mọc "trồi"* xa xa
Nỗi "liềm" * ngày ấy thiết tha
Xin đừng buồn dẫu tóc đà hoa "dâm" *

Làm em cứ ước mong thầm
Có người biên tập đỡ nhầm lỗi sai

Đọc thơ...gặp sạn...hỏi ai?


* Các lỗi này ở trong trang lục bát nói chung thường gặp phải.


Việt Hà





Ban biên tập Hoan nghênh Bạn đọc đã góp ý kiến phê bình.

  Thương Nguyễn - thuonga88@yahoo.com - 0909204602 - TP.HCM  (Ngày 17/06/2010 09:05:25 AM)
Tôi thích cách dùng từ ngộ nghĩnh của tác giả. Đọc thơ mà như thấy luôn cả hình ảnh vậy. Chúc mừng nhà thơ Phạm Trung Kiên, trẻ và tài năng.
  Lê Văn Hải - haipetrogas@myway.com - 05113514725 - Đà Nẵng  (Ngày 17/06/2010 08:07:17 AM)
Những câu lục bát khá mới lạ, có sự sáng tạo, tìm tòi. Rất mừng là giới trẻ hiện nay vẫn còn có người làm được nhưng câu lục bát cuốn hút người đọc như vậy. Xin cảm ơn và chúc mừng Phạm Trung Kiên!
  Lính thuỷ - Linhthuy55@gmail.com - 01682938853 - 459 Bạch Mai Hà Nội  (Ngày 17/06/2010 12:42:41 PM)

Ngồi buồn

Ban mai em tới phòng tôi
Nắng vừa mở cửa, tôi ngồi chờ mong
"Và tôi thức dậy trong phòng
Thấy tôi lõa thể tôi không mặc gì"


Tôi rằng: "Em hãy vào đi
Sao em chẳng nói câu gì với anh?"
":Tháng Ba có gã thiên thanh
Ra bờ ao ghẹo giành giành nở chơi"


"Dành dành" vàng rực giữa trời
Tôi tìm đến đứt cả hơi: "giành giành"
Tôi buồn ngắm quẩn ngó quanh
Chưa thuộc tiếng Việt, có thành nhà thơ?

Tôi ngồi...  ngẩn ngẩn ngơ ngơ
Mông lung, trừu tượng, vẩn vơ... tôi ngồi.

Lính thuỷ

Các bài khác: