1.VÀI NÉT VỀ TÁC GIẢ
Tác giả Nguyễn Văn Chương sinh năm 1940 tại Mão Điền, Thuận Thành, Bắc Ninh.
Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật Bắc Ninh.
Được Giải chính thức cuộc thi thơ Lục bát của Báo Giáo dục & Thời đại tổ chức 1997- 1998.
Tác phẩm chính đã xuất bản:
Gửi người đang yêu, Tập thơ, NXB Hội Nhà văn, 2001
Những hạt vàng siêng nhặt (Tạp văn)- NXB Văn Học - 2008.
Điện thoại: 02413865754
2.CHÙM THƠ TỰ CHỌN
HỘI CHEN
Cất ở nhà cái máu ghen
Rủ nhau ta đến Hội chen Nga Hoàng *
Đêm nay tháo khoán cả làng
Cái Nường cái Nõn rộn ràng xôn xao
Lư trầm, hương án thì cao
Nẻo tình thì thực khát khao thì gần
Tối như bưng cả mắt Thần
Còn ai bắc cái đồng cân làm gì!
Trống tùng, chiêng cũng bi ky
Cái bao lỏng trước yếm thì tuột sau
Xổ đâu khăn lượt, rơi đâu mất hài
Chen nhau thích cánh nghiêng vai
Mặc ai hổn hển, mặc ai thì thào
Sáo làm sương - sướng làm sao
Hẳn rồi đồng trũng bãi cao được mùa
Hẳn rồi hồ lắm tôm cua
Hẳn rồi... đến Bụt trên chùa cũng say
Nhà gianh nhà ngói gì đây
Cả năm có một đêm nay... Tắt đèn!
-----
* Làng Nga Hoàng: tên Nôm là làng Ngà,
thuộc huyện Quế Võ, Bắc Ninh.
HỘI CHÈO
Ai đời, táo chín còn chua
Tưởng ghê răng cả người khua trống đình
Làm nghiêng ngả khóm trúc xinh
Áo bay, yếm cũng tình tình gió bay
Quạt mo? Hứ... quạt ngà đây!
Buông câu bình thảo, phẩy tay đến liều
Sơn son cái cột cái kèo
Chả sơn son được lớp chèo vai em
Đêm nay mới gọi là đêm
Bát âm lỗi nhịp, lỗi thêm ối chàng
Í... a... muốn xé rào sang
Hội tan sao ánh trăng vàng chửa tan!
CÒN DUYÊN
Quê mình ba tháng hội xuân
Muốn cùng nhau một đôi lần đu đôi
Chiếu hoa làng trải mời ngồi
Cau tươi thì thắm vừa vôi thì hồng
Đừng mai kẻ bắc người đông
Lựa câu giã bạn mà không muốn về
Trăng non như thể trăng thề
Cỏ non như thể bùa mê dọc đường
Người quan họ khách văn chương
Thơ đề vạt áo có vương mạn thuyền?
Dung dăng gái thảo trai hiền
Còn duyên thì hát còn duyên: Tình rằng...
XEM TRANH ĐÁNH GHEN
Ngoài đời nhan nhản đấy thôi
Cảnh bi hài kịch sục sôi lửa nồng
- Chung chi chứ chịu chung chồng?
Phen này có cắt... cũng không oan nào
Chả dơ - Kẻ cố mó vào
Kẻ khoe lừng lững cặp đào, làng ơi!
Con mang cho mẹ bình vôi
Để ta gọt gáy, ta bôi cho chừa
- Gái già còn hám của chua
Dễ thường đây lại phải thua gái già?
Gớm cơn ngứa ghẻ, úi chà
Này này có giỏi đến mà cắt xem...
- Ơ kìa, mẹ nó - dì em
Cả sông đông chợ... e hèm, thôi thôi...
Chiến tranh đã nổ ra rồi
Còn khuya chưa dễ hạ hồi được - thua.
HỨNG DỪA
- Kìa mình, váy lĩnh mượt mà
Vén cao vạt hứng... làn da mịn màng
Cây dừa đâu thấp mấy gang
Tròn căng quả, thả sao đang, hỡi mình!
- Ngại gì, cứ thả đi anh!
Dừa xuân, trong trắng ngoài xanh, còn mềm
Vừa đôi thôi chớ hái thêm
Váy nâng chân dạng thử xem gái này...
- Lĩnh La anh cũng biết dày
Thương là thương giữa ban ngày lỡ ra...
( - Kìa mình, rõ khéo con nhà
Thi nhau bám gốc hay là học leo?
Mát tay vun xới sớm chiều
Tính ngày hái quả đã nhiều nắng mưa)
Dấn lên tý nữa cho vừa
Ừ thì em hứng anh đưa ngại nào
Như ghen, gió cũng thì thào
Cùng xuân. Tươi trẻ tràn vào trong tranh.
KHÚC HỒI TƯỞNG THÁNG BA
Phải rồi ở chỗ này đây
Cổng làng thủa ấy có cây gạo già
Cồn cào cái cữ tháng ba
Lập loè hoa vẫn như là lửa treo
Tháng ba ngơ ngác trẻ nghèo
Chân chim đuôi mắt nhăn nheo thương bà
Gọi là gạo chỉ thấy hoa
Đẹp thì có đẹp nhưng mà đói cơm
Ra đồng gặp cỏ mật thơm
Thơm thì thơm chẳng thể đơm bát nào!
Trách chi tóc để trái đào
Khoai giun bánh đúc miếng vào míếng ra
Chỉ thương cây gạo đã già
Vẫn còn bung những chùm hoa rực hồng
Tiếc cho cỏ mật trên đồng
Thơm như tấm mía chín trong than vùi
Bây giờ miếng ngọt miếng bùi
Tìm bà đâu nữa ngậm ngùi tháng ba...
QUA ĐỀN THỜ TẤM
Bây giờ cô Tấm đi đâu
Để dâu ai hái để trầu ai têm
Nhện chăng khung cửi bên thềm
Trăng suông lạc bóng cho mềm lòng nhau
Bây giờ cô Tấm về đâu
Hài rơi lẻ chiếc chân cầu nước trôi
Cỏ xanh non cũng thừa thôi
Bây giờ cô Tấm hay đâu
Hết thiêng chiếu chỉ trộm trâu tội đày
Những ai cuốc ruộng chai tay
Những đâu trâu mất ban ngày có đau
Bây giờ cô Tấm biết đâu
Cây lan em tựa cây cau em trèo
Người qua như lá bay vèo
Chợ Dâu hàng Thái, chợ Keo hàng Tầu
Bây giờ cô Tấm ở đâu
Tháng tư mồng tám hội Dâu không về
Phim heo chiếu cửa bồ đề
Áo phông lượn với còi xe bụi ngầu.
Bây giờ cô Tấm... Tìm đâu?
Nguyễn Văn Chương
Hoàng Bao - hoangbaokhcnbn@gmail.com - 0241.3824413 - Sở Khoa học và Công nghệ Bắc Ninh
(Ngày 27/02/2010 11:12:08 AM)
Tạp chí Thông tin Khoa học và Công nghệ Bắc Ninh của chúng tôi được Bộ Thông tin và Truyền thông cho phép xuất bản định kỳ 2 tháng/số; mỗi số 50 trang.
Tạp chí đã được cấp mã hiệu quốc tế về báo chí (ISSN 1859 - 1051). Ngoài mục chính là thông tin các thành tựu về khoa học và công nghệ, chúng tôi để khoảng 10 trang cho Khoa học xã hội và Nhân văn. Ban Biên tập chủ yếu là kiêm nhiệm. Một trong những tác giả thường xuyên gửi bài cho chúng tôi là nhà thơ Nguyễn Văn Chương. Ông là một thày giáo về hưu, viết về việc gì thì rút ruột để viết nên biên tập thơ ông phải rất cẩn thận. Tôi nhớ có lần anh Tuấn, Phó Tổng Biên tập Báo Bắc Ninh (trước đây là học sinh của tôi ở Đại học) có nói với tôi là bác Chương đang làm ầm lên vì báo Bắc Ninh chữa một từ trong thơ Tết của ông và nhờ tôi nói hộ để ông "tha" cho. Cách đây không lâu, ông gửi cho tôi bài "Mộng mơ cho nhẹ cõi hồn" bình bài thơ "Qua phà Sông Hậu" của Nguyễn Thị Mai. Chúng tôi đã đăng trong số 3/2009 và được rất nhiều bạn đọc hoan nghênh. Bài thơ như sau: Qua phà Sông Hậu Quá giang còn một chuyến phà Đã tàu về trễ lại xa lộ trình Lại mưa khuya bất thình lình Lại đêm mất điện, lại mình.. guốc rơi Chân không, gọt lạnh mưa trời Tự nhiên thầm ước gặp người Bạc Liêu Mỹ nhân nghiêng nước Ninh Kiều Người không tiếc bạc mà chiều hồng nhan Hô thầu tát cạn Hậu Giang Mò được guốc, giúp ta sang Cái Vồn Mộng mơ cho nhẹ cõi hồn Để qua nước thẳm sóng cồn mà đi. Nguyễn Thị Mai Bình bài thơ này, nhà thơ Nguyễn Văn Chương khen thơ Nguyễn Thị Mai có tứ đẹp, khám phá bất ngờ, cảm động và giàu nữ tính. Thơ phát triển logic, rất tự nhiên và tài tình. Cả lãng mạn nữa...Nhưng nhà thơ cũng viết: ... "Hô thầu tát cạn Hậu Giang/Mò được guốc, giúp ta sang Cái Vồn...Xin lỗi tác giả, thơ lục bát thì câu tám chữ, ở chữ thứ hai tối kỵ dùng vần trắc; thật tiếc, giá như nữ sĩ viết: Mò cho em guốc, em sang Cái Vồn, có thể câu thơ còn làm mềm lòng chàng công tử Bạc Liêu hơn nữa"... Tôi cung cấp thông tin này cũng chỉ muốn chia sẻ cùng lucbat.com việc biên tập thơ lục bát rất khó vì viết Thơ lục bát rất khó và cần trình độ mới làm thơ lục bát được.
Trần Mạnh Tuân - tuan_hwru@fulbrightmail.org - 091 353 0266 - Hà Nội
(Ngày 2/01/2010 03:44:11 PM)
Kính tặng Bác Chương bài thơ hoạ bài "Vài hôm nữa hội" của Phạm Sỹ Đại: VỀ HỘI LIM Nhớ lời hẹn đến hội Lim, Sang Xuân, mưa phất bụi dày, Mớ ba, mớ bảy tứ thân, Trần Mạnh Tuân
Nguyên Thanh Tuyên - bsnguyenthanhtuyen@gmail.com - 0989094933 - Hải Phòng
(Ngày 31/12/2009 09:02:08 AM)
Dí dỏm, trẻ trung và rất truyền thống dân gian Việt Nam.Ngôn ngữ gần gũi làng quê. Rất lục bát. Rất phục bác Chương. Chúc bác tuổi Canh Thìn luôn mạnh khoẻ để có nhiều tác phẩm lục bát hay. Nguyễn Thanh Tuyên-Hải Phòng
Trần Mạnh Tuân - tuan_hwru@fulbrightmail.org - 091353 0266 - Hà Nội
(Ngày 27/11/2009 05:35:52 PM)
Đôi dòng thơ Nguyễn Đức Tuỳ
Nguyễn Đức Tuỳ - ndtuy@yahoo.com.vn - 0974131428 - 141Tổ 10A Khu 1B P,Nông Trang TP.Việt Trì Tỉnh Phú Thọ
(Ngày 26/11/2009 06:41:04 PM)
Đây là lần đầu tiên tôi đọc thơ của bác Nguyễn Văn Chương.Thơ lục bát của bác thật là nhuần nhị, nối vần rất nghiêm túc chuẩn mực, đáng để cho những người đang tập làm thơ lục bát chúng ta học tập. Lời thơ thì rất trong sáng, ý tứ rõ ràng, hình tượng sinh động dễ đi vào lòng người đọc.Chất hóm hỉnh trong thơ của bác cũng rất nhiều. Đọc xong mấy bài thơ của bác tôi có viết bài "Cảm nhận sau khi đọc thơ lục bát của bác Nguyễn Văn Chương"để gửi tặng bác. Nếu có gì chưa đúng cũng mong bác và các bạn đọc thứ cho. Bác Chương quê ở Đất Chèo Nên thơ lục bát mĩ miều dễ thương Đọc lên vần điệu du dương Nghe như câu hát vấn vương lòng người! Chuyện quê hương, chuyện cuộc đời Từng câu thấm đẫm tình người tình quê "Hội chen" ai cũng hả hê "Hội chèo"ai đến cũng mê mẫn tình "Làm nghiêng ngã khóm trúc xinh Áo bay yếm cũng tình tình gió bay" Bức tranh ta thấy hàng ngày Trong con mắt Bác cũng đầy chất thơ: "Dấn lên tí nữa cho vừa Ừ thì em hứng anh đưa ngại nào" Đọc "Khúc hồi tưởng..."nôn nao Tôi thương cây gạo thuở nào quê tôi Cũng qua cay đắng ngọt bùi Thương bà, thương mẹ cái thời ...tháng ba Giờ tìm Cô Tấm đâu ra? Có chăng... câu hát câu ca hội hè... Đọc thơ Bác, ấm tình quê Đôi lời cảm nhận, sẻ chia tấm lòng Có gì mong Bác cảm thông!
Hoàng Ngọc Thu - ngocthuhoang@rocketmail.com - - TP.Hồ Chí Minh
(Ngày 26/11/2009 06:35:51 PM)
Thơ NGUYỄN VĂN CHƯƠNG quá tuyệt vời.Khiến tôi không biết mình phải nói gì với nhà thơ đây.Nhưng một bạn đã viết lời bình về thơ NVC mà tôi vô cùng thích và thú vị.Xin phép cho tôi đựoc copy lại để cùng đọc lại một lần nữa.. huybg09 - huybg09@yahoo.com.vn - ĐT: 02403859402 - Thánh Thiênbg09 (Ngày 24/11/2009 09:43:27 PM ) Đọc thơ lục bát của bạn thấy nổi gai gà gai ốc...Và cái chất đồng quê sao nó cứ rân rấn trong lòng... Chất quan họ nó cứ lúng liếng trong mắt ai,tươi rói nụ cười thơm thảo chất trầu quế...Cám ơn nhà thơ rất nhiều... Có lẽ tôi thích nhất nhất từ:"nổi gai gà gai ốc"...đọc thơ NGUYỄN VĂN CHƯƠNG nó đậm nét như thế,nó làm cho người ta phải lâng lâng theo từng câu thơ...... Mà thú thật sao tôi thấy khuôn mặt nhà thơ trông hiền lành và phúc hậu.Mà thơ của nhà thơ NVC thì "thiệt là dữ dội".Nhà thơ thông cảm cho em nhé. Trên diễn đàn văn học tôi nghĩ mình không nên nghĩ về tuổi tác để mà viết..để mà gọi tên nhau cho nó thơ cho nó mộng,có phải không nhà thơ NGUYỄN VĂN CHƯONG?"
Trần Mạnh Tuân - tuan_hwru@fulbrightmail.org - 091353 0266 - Hà Nội
(Ngày 25/11/2009 12:55:31 PM)
Đọc thơ của bác em thấy mình còn phải học rất nhiều mới có thể làm thơ lục bát được. Thơ của bác thật tài tình, tinh hoa và cũng rất nhuần nhị và đậm chất quan họ, dân ca, rất tâm hồn Việt.
Đinh Thường - thuonghuyen858@yahoo.com.vn - 0912.242.998 - 16/111 Đường Đông Khê, Q. Ngô Quyền, TP. Hải Phòng
(Ngày 25/11/2009 12:57:42 PM)
Đinh Thường quê ở Bắc Ninh Đọc Văn Chương, lại thấy tình văn chương. Yêu thơ bởi lẽ bình thường: Chân thành, mộc mạc. Tầm thường thì không.
huybg09 - huybg09@yahoo.com.vn - 02403859402 - Thánh Thiênbg09
(Ngày 24/11/2009 09:43:27 PM)
Đọc thơ lục bát của bạn thấy nổi gai gà gai ốc...Và cái chất đồng quê sao nó cứ rân rấn trong lòng... Chất quan họ nó cứ lúng liếng trong mắt ai,tươi rói nụ cười thơm thảo chất trầu quế...Cám ơn nhà thơ rất nhiều...
Quang Tâm 60t - - - Bến tre
(Ngày 24/11/2009 07:02:34 PM)
đọc thơ của bạn tôi rất thich. Ban nói raat thực,rat moc mac gian di ât gần gũi, mà lại sâu xa..không hề lợi dụng các mĩ từ , không hề đánh đu vơi câu chữ , ko dãi câu ra làm gì..ma lại biểu đạt được tơi sư sâu thẳm vấn đê cần nói, chủ đề rât rõ ràng, bạn đề cập đến các vđ rât khéo ...tom lại bạn rât giỏi tho lục bat..mà lục bat.com cần phai học tâp... Rat mong đuoc đọc nhiêu tho cua bạn/ chúc mung ban !
Hoàng Bao - hoangbaokhcnbn@gmail.com - 0241 3824413 - Sở Khoa học và Công nghệ Bắc Ninh
(Ngày 24/11/2009 07:05:12 PM)
Vốn là một giáo viên dạy Toán ở Đại học, nhưng khi đọc thơ của Nguyễn Văn Chương tôi cứ như thấy tác giả nói hộ lòng mình. Thơ lục bát của ông nghiêm cẩn luật lệ nhưng đọc rồi như thấy bức tranh vẽ đẹp, bản nhạc viết hay. Nhiều khi đọc thơ ông, trên đường đi, trong giờ làm việc tôi cố nhẩm lại để thưởng thức những giai điệu ấy. Quê Mão Điền, Thuận Thành của ông không chỉ có mình ông tài hoa, những con người tài hoa tự học, tự khẳng định mà tên tuổi đã nhiều người biết như: Nguyễn Phan Hách, Duy Phi, Duy Khoát, Duy Hợp, Nguyễn Văn Chương... Tôi có may mắn được quen và được các Anh coi như bạn vong niên. Nói như Nguyễn Văn Chương thì tôi chỉ biết "ngửi" thơ của các Anh mà đã say rồi. |