Chủ nhật, 24/11/2024,


Nguyễn Ngọc Hạnh (17/08/2009) 

1.VÀI NÉT VỀ TÁC GIẢ

 

Tác giả Nguyễn Ngọc Hạnh, tuổi Quý Tỵ
Sinh quán tại Đại Hồng, Đại Lộc, Quảng Nam.
Hội viên Hội Nhà báo Việt Nam.
Hội viên Hội Nhà văn TP. Đà Nẵng.
Hiện nay là Trưởng đại diện Tạp chí Vietnam Business Forum tại miền Trung – Tây Nguyên.

Địa chỉ liên lạc: nguyenngochanh.vbf@gmail.com ; Điện thoại: 0913493030.

 

2. TÁC PHẨM


Tác phẩm chính: “Khi xa mặt đất” – (tập thơ) – 1997.
Tác phẩm in chung: Hoa Ven sông, Cánh cửa mở & trên các tuyển tập khác.
Sắp in: “Hạnh phúc lặng lẽ” – (tập thơ).


                Chùm thơ lục bát

 

 

VỀ QUÊ

 

Không còn rét ngọt mưa trong
Ngày xưa biết có chờ mong bây giờ
Qua sông ngôì nhớ con đò
Nhớ hoàng hôn lẫn câu thơ ban chiều

 

Không còn ấp úng lời yêu
Mình tôi ngồi nhớ bao điều xa xôi
Nhìn dòng sông nước cuốn trôi
Thời gian chảy mãi về nơi vô cùng

 

Con đò năm ấy còn không?
Mà sao bến cũ vẫn trông theo người
Bây giờ tôi với mình tôi
Dọc bờ sông nắng bên đồi mong manh

 

Không còn thì thôi xin đành
Người ơi, tôi cúi hôn mình trên sông.

 

 

LỤC BÁT QUA SÔNG

 

Thôi dào dạt lại dịu êm
Nửa như đuổi bắt nửa tìm đến nhau
Biết tìm đâu giữa mai sau
Bóng trăng như bóng em ngày qua sông

 

Chiều nghiêng nửa phố chiều trông
Phố như tranh vẽ xao lòng đò ngang
Nét non tươi đẫm mơ màng
Ẩn trong dấu vết thờI gian chưa mờ

Chiều buồn phố rất nên thơ
Qua sông mà cứ mong chờ hòang hôn


Chiều lên nửa phố chiều trông
Người đi từ phía bão giông chưa về!

Tảo tần đời mẹ chân quê
Bao năm lặn lội đi, về triền sông


Nón che không hết mùa đông
Phố che không hết nỗi buồn trần gian

Soi bóng mẹ xuống sông Hàn
Trời không xanh vẫn sáng trong một màu


Biết tìm đâu giữa mai sau….!

 

 

GIAO THỪA

 

Rồi ngày qua đêm sẽ trôi
Mùa xuân ở lại cùng tôi phút này
Như là ngọn cỏ bờ cây
Giao thừa đêm với rạng ngày mới lên

 

Giao thừa tôi với đời em
Lời yêu tách vỏ tiếng chim ra ràng
Đêm xuân hoa cỏ trần gian
Đưa em về giữa đường làng cùng tôi

 

Phút này rồi cũng xa xôi
Tôi giao thừa với lở bồi đêm xuân
Em là hoa giữa mờ sương
Tôi như giọt nắng tơ vương bên trời

 

Rồi ngày qua đêm sẽ trôi
Mình tôi ngồi lại cùng tôi giao thừa.

 

 

MỘT NGÀY

 

Ngóng trông
Thôi đã một ngày
Tôi bơ vơ
giữa đắm say nhớ người
Chiều rơi nhỏ nhẹ
chiều trôi
Mình tôi
đầy ắp khoảng trời không em

Mới thôi
mà đã qua đêm
Trăng treo hao khuyết
Êm đềm trong mơ
Nửa em lục bát mong chờ
Nửa tôi đơn lẻ câu thơ lạc vần

Đi tìm một nửa phân vân…
Bể dâu em,
Ngại phong trần đời em?
Gió lay ngọn cỏ bên thềm
Em bơ vơ
giữa trời đêm cõi người

Xin cho tôi mãi là tôi
Là một nửa
của một đời phù dung
Mới thôi, em đã vô cùng
Đêm mong,
Ngày lại ngóng trông nỗi buồn.

 

Nguyễn Ngọc Hạnh

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
  Ngọc Yến - ngocyendth@gmail.com -  - Đài PTTH BL  (Ngày 26/08/2009 11:56:32 PM)
Xin cho tôi mãi là tôi/ Là một nửa của một đời phù dung. Ngọc Yến thích nhất bài Một ngày mà qua đó cung bậc tình cảm vừa dịu dàng vừa cuốn xoáy.
Các bài khác: