Chủ nhật, 24/11/2024,


Nguyễn Ngọc Sơn (02/08/2008) 

 

 

Tác giả Nguyễn Ngọc Sơn

Sinh ngày 9-2-1979 tại Phú Thọ

Tốt nghiệp Đại học Sư phạm I và Đại học Tuyên giáo (Hà Nội)

Hiện là Giáo viên thỉnh giảng của Trường Trung học Công nghiệp Quốc phòng (Phú Thọ).

Đã xuất bản: 'Xin đừng khóc nữa mẹ ơi' (tự truyện)

Sắp in: 'Từ chối tình yêu' và "Không thể gục ngã"

Thành viên thực hiện của lụcbát.com.

Điện thoại:  0945522268;

E-mail: son_dantoc@yahoo.com

 

 

 

 

XIN ĐỪNG KHÓC NỮA MẸ ƠI!

 

Xin đừng khóc nữa mẹ ơi!

Ngày mai con sẽ về nơi ông bà

 

Ngày mai còn chẳng ở nhà

Hàng trầu để héo, cau già rụng rơi...

 

Mẹ ơi, con muốn mẹ cười

Từ nay mẹ mãi thương người khổ đau

 

Con người ai cũng như nhau

Biệt ly - là chuyện trước sau thôi mà

 

 

BỚT

 

Bớt đi một nửa trăng tròn

Để sao hôm, sớm mỏi mòn đợi trông

Bớt đi một chút nắng hồng

Chiều thu cất lá. Mùa đông tới thềm

Ông trời bớt một chút đêm

Làm cho chú dế vội quên bạn đời

R­ượu nồng bớt chút men cay

Là khi nhận lấy cái say nửa vời

Bớt đi một chút tình ng­ời

Lòng ai lại chẳng chơi vơi nỗi buồn

Giá đừng toan tính thiệt hơn

Giá ta cất chút giận hờn em ơi!

 

 

ĐỢI MỘT PHÉP MÀU

 

Tôi trông vào một phép mầu

Đợi câu thần chú và cầu gặp tiên

Trông người, trông đến đảo điên

Để rồi nhận lấy triền miên nỗi buồn

Cuộc đời như hạt châu tuôn

Hạt sa, hạt xuống là muôn hạt nồng

Thôi thà đừng đợi đừng trông

Đời ta – cánh vạc mùa đông lạc bầy...

 

N.N.S

 

 

 

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: