Chủ nhật, 24/11/2024,


Hồ Đắc Thiếu Anh (13/06/2009) 

I. Vài nét về tác giả

 

Tác giả Hồ Đắc Thiếu Anh sinh năm 1950, tại Thành nội Huế.

Quê quán: An Truyền, Phú Vang Thừa Thiên.

Hội viên Hội Nhà Văn TP.HCM

Chuyên môn: Đại học kinh tế, Cử nhân Anh Văn.

Hiện đã nghỉ hưu

 

Liên hệ tác giả

Địa chỉ: 122/56 Phan Văn Hân, P 17, Q Bình Thạnh, TP HCM

Điện thoại: 38400455 - 0918333696

Email: hdthieuanh@yahoo.com

 

Tác phẩm đã xuất bản:

- Mênh mông chiều, NXB Trẻ, 1992

- Giọt buồn nghiêng, NXB Trẻ, 1998

- Mưa rêu, NXB Trẻ 2003

- Mùa lá chín, NXB Văn Học, 2007

 

Album thơ nhạc đã phát hành:

- CD Hương chùm kết, NXB Âm nhạc, 2002

- DVD Sông mùa trẻ lại, NXB Âm nhạc, 2006

- CD Sao không là ngày xưa, NXB Âm nhạc, 2006

- Khúc vàng phai, Sở VHTT.TP.HCM, 2008

 

II. Chùm lục bát tự chọn

 QUÊN 

Vội vàng cho kịp chuyến đò

Bỏ quên cái túi hẹn hò ven sông

Đường xa thân nhẹ như không

Trăng sao cùng với bụi hồng hoàn nguyên

 

CẢM ƠN VÔ LƯỢNG

 

Kể từ lòng mẹ tịnh yên

Con theo dòng cuốn đến miền bôn ba

Nẻo về thoắt gần thoắt xa

Vi vu hạt bụi ta bà như chơi

Bốn phương ngã nguyện vì người

Mười phương pháp độ ngời ngời chân như

Cám ơn vô lượng kể từ

Mẹ mang hạt bụi chín thu khuyết đầy

 

 

VÒNG TAY HUYỀN SỬ

 

Đêm thu lá trở lao xao

Ưu phiền thức dậy lúc nào không hay

Vai nghiêng nặng trĩu bờ mây

Ngỡ ngàng gặp lại tháng ngày vàng xưa

 

Chong mắt đếm hạt sao thưa

Dành riêng một hạt dại khờ cho tôi

Lá vàng chưa chín vội rơi

Tôi đi gom lá gởi người hôm qua

 

Đã đành vời vợi tình xa

Dấu xưa dõi bóng trăng ngà tìm nhau

 

CÒN VAI ĐÁ VỠ

 

Đường mây thả trắng khăn tang

Em tôi mới đó vội vàng đi đâu ?

Giữa trưa nắng trở bể dâu

Mẹ tôi đào đất nhốt sầu mất con

Ờ em dối chị vuông tròn

Ờ em thầm khóc bên trong nụ cười

Ờ em đánh đố tươi mươi

Tóc xanh giấu sợi bạc trời trăng khuya

Phủi trần bụi bám vai kia

Còn vai đá vỡ chia lìa tội chưa?

Đường mây khản tiếng con thơ

Tìm em ở cõi mơ hồ nào đây?

Hay em còn mãi ngủ say

Bờ này bỏ lại tháng ngày mắt chong

Chị mong bờ ấy thong dong

Cam lồ hòa quyện ánh lòng tinh khôi

Xé khăn sô mấy lượt rồi

Lòng sen chị cũng chuyện đời đắng cay

Em về hương nguyệt quế bay

Chị nghe hương lẫn từng ngày nhớ thương

Trời xa còn nặng tơ vương

Đất gần tóc mẹ trắng sương muộn phiền

Ơn em chị buộc lòng riêng

Không em tình chị một miền chênh vênh

Lạy em cùng phận thuyền quyên

Thay em, chị lạy mẹ hiền tạ ơn

Tàn canh ngọn nến cô đơn

Khóc em lệ đổ mưa nguồn trong tim

Nợ duyên chị trả một mình

Cõi thiên thu hẹn, hiển linh em chờ.

 

DUYÊN LÀNH

 

Gặp nhau giữa cõi ta bà

Cùng chia nhau nụ cười hoa sen hồng

 

Chèo chung một chiếc thuyền Không

Chở đau khổ vượt qua dòng khổ đau

 

Khởi duyên lành giữa biển sâu

Làm con sóng nhỏ góp màu nước xanh

 

KHÚC HÁT VU VƠ

 

Đêm đêm đi dạo với buồn

Vô tình chạm lưới mưa buông, giật mình

Nước trôi vào mắt lặng thinh

Vụng về nước ghé qua tim nương nhờ

Dỗ mình khúc hát vu vơ

Lá vàng tả ngọn xót bờ vai nghiêng

Mắt cay hạt bụi làm duyên

Hạt lao xao vỡ ưu phiền làm đôi

Gót lê mõi cuộc rong chơi

Thở dài làm dấu mốc đời trả vay

“Khi không ăn ớt mà cay !”

 

Hồ Đắc Thiếu Anh

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: