Thứ năm, 28/11/2024,


Kiều Trung Phương (12/06/2009) 

I. Vài nét về tác giả

 

Tác giả Kiều Trung Phương tên thật là Trần Văn Thuận -Tuổi Tân Tỵ

Quê quán: Hương Thủy, Thừa Thiên Huế.

Hội viên Hội Nhà văn Thừa Thiên Huế.

Địa chỉ: Kiệt 199/9 Hùng Vương, TP Huế.

Điện thoại: 054 383 2495

 Tác phẩm đã in:

   - Gỗ đá buồn (Thơ) - NXB SG 1972

   - Tượng nhớ (Thơ) - NXB Thuận Hóa 2003

Từ 1958 đến nay đã góp mặt trong nhiều thi tuyển.

 

II. Chùm Lục bát tự chọn

 

TƯỢNG NHỚ

 

1.

Tượng buồn đứng khóc công viên

Trăm năm thiền định căn duyên kiếp người

Em yêu, tượng nở nụ cười

Khóc chia ly, tượng một thời chứng nhân

 

2.

Ta qua lứa tuổi phong trần

Về bên em, với căn phần nhỏ nhoi

Tượng còn đứng đó chơi vơi

Tình yêu em, có như lời thề xưa?

 

3.

Chim di cư, trú qua mùa

Người quên tượng - nhớ, gió đùa cợt tim

Em quên kỷ niệm về tìm

Lớp tàn phai phủ kín đền rêu phong

 

4.

Một đời hoài vọng cố nhân

Công viên lá đổ bao lần tình si

Bóng dài trải lối em đi

Xanh xao màu mắt. chiều quy phục hồn

 

5.

Đưa em về với cội nguồn

Âu Cơ xưa, có nỗi buồn chia xa

Ngồi đây bên cội si già

Giấc mơ cánh vỗ, chim qua bãi ghềnh

 

6.

Về thôi em, tượng dỗ dành

Ru em với thánh kinh lành tình yêu

Trong ta không có giáo điều

Nguyễn Du xưa, ước ngàng Kiều thủy chung

 

7.

Em mù khơi, em nghìn trùng

Ta về nắn tượng nến hồng trong thơ

Em xa, ta vẫn đợi chờ

Tượng sân si, biết bao giờ nguôi khuây…

 

 

TRÊN ĐỈNH NGỰ

 

Lên đồi nghe tiếng thông reo

Dìu em bước một qua đèo tình yêu

Tầm cao, em với mây chiều

Bóng ta đổ xuống sườn heo hút ngàn

 

Làn khói quyện, mây lang thang

Trăng e thẹn, trốn sau hàng phi phi lao

Ta như trút được cơn đau

Vết thương êm ái chia nhau dự phần…

 

Mơ hồ đôi mắt tình nhân

Nhìn em lột xác hóa thân bướm vàng

Dưới kia là của trần gian

Trên này chỉ một ta – nàng khói sương…

 

MỘT NGÀY

 

Sáng ra gom lá trong vườn

Đốt đi trộn đất trồng hường, ươm cây

Sắp viên đá, gạch cho ngay

Sắp đời ta, dọn lại ngày hôm qua

 

Đun ấm nước, chế bình trà

Mở toang cửa, đời cho ta một ngày…

 

HÀ NỘI TRONG EM

 

Thì thầm mưa gọi tên ta

Đêm nay Hà Nội rét và còn đông

Tin thư chị bảo em cùng

Nhớ ra thăm lại Thăng Long thuở nào

 

Hẹn cùng chị đến thu sau

Khi trời Hà Nội khoác màu thiên thanh

Cửa Ô mây có xây thành?

Hồ Gươm mắt vẫn trong xanh mắt người

 

Để mua cho được nụ cười
Quang Trung đâu phải đổi mai thế đào

Ngọc Hân như mới ngày nào

Trong em Hà Nội đi vào niềm tin

 

Tự hào đã có con tim

Nghìn năm cổ tích nòi chim Lạc Hồng

Đợi em chị nhé! em trồng

Cây si quê mẹ lớn trong tình nhà

 

Ba miền vẫn một quê ta

Hà Nội ơi! Nhớ, mai ra thăm Người…

 

DÁNG XƯA

 

Hình như nắng cũng ghen thầm

Áo em trắng quá đành câm lặng nhìn

Áo em qua phố Tràng Tiền

Bài thơ nón lá cho duyên học trò

 

Mười năm áo trắng đợi chờ

Giờ đây áo trắng, trắng bờ Hương Giang

Em đi trong nắng thu vàng

Trưng Vương xưa, bóng dáng nàng hôm nay

 

Có còn dưới lớp tàn phai

Em tôi ngày ấy, đầy vai tóc thề

Mười năm vá víu tình quê

Ngược thời gian, tôi trở về bên em…

 

Kiều Trung Phương

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
  Nguyễn Thị Hoa - h0a53@yahoo.com - 0935065458 - 58 Nơ Trang Lơng  (Ngày 29/08/2011 10:39:31)

cảm nhận của riêng lời thơ rất lấy lòng ngưới xem

  hoa cam  -  - 05003521989 - bmt  (Ngày 29/08/2011 10:19:52)

loi tho chan that rat chan that cam on nha tho noi len tieng noi chung rat cam xuc nguoi xem tho

Các bài khác: