Chủ nhật, 24/11/2024,


Nguyễn Nguyên An (27/07/2008) 

Tên thật: Nguyễn Văn Vinh

Quê quán Bình An, Thuỷ Xuân, Thành phố Huế

Sinh ngày 27 tháng Giêng năm Nhâm Thìn (1952)

Tel: 054 885775 - 0914457805

E.mail: nguyenanvinh@vnn.vn

 

Đã in:

Người đi săn hoàng hôn

Nhà xuất bản Thuận Hoá 1995 (tập truyện ngắn)

Nỗi buồn không dám gọi tên

Nhà xuất bản Công an nhân dân 1999 (tập truyện ngắn)

Ngọn đèn vẫn tỏ

Nhà xuất bản Công an nhân dân 2006 (tập truyện ngắn)

Trường đại học của tôi

Nhà xuất bản Công an nhân dân 2007 (tiểu thuyết)

 

 

 

 

TRỜI MƯA

 

Trời mưa, trời mưa, trời mưa

Chung che chiếc áo mặc mưa của trời

Áo dài vương hạt mưa rơi

Lòng ai vương vấn bao lời lặng im

 

Hạt mưa ngày cũ về tìm

Người chung che ấy thành chim bay bay rồi...

 

 

TIỄN VÂN VỀ BIÊN HÒA

 

Vân đi mưa gió lại về

Lạnh đâu ập đến tái tê cả lòng

Ngày buồn chẳng phải sang đông

An nghe chiều chết trên vòng tay không

Chơ vơ một cõi phố đông

Bơ vơ một cõi phòng không An về

Đêm ngồi đong đếm cơn mê

Rứt từng sợi nhớ, sợi đê mê sầu

Mai tìm Vân ở nơi đâu

Khi mây đã chớm nhạt màu tương tư

Một ngàn lẻ chín đường thư

Còn chăng cõi gió phù hư dặm ngàn

 

Vân nào kênh kiệu cao sang

Đem khoe mộc mạc để bàng hoàng An

Hai tư tuổi mộng đang tràn

Năm lăm tuổi hết ai hành hạ ai

Mắt nghiêng một nét trang đài

Môi chim chíp nỡ tai ương cho người

Miệng cười hé đoá hoa tươi

Mắt nhen chút lửa tình rười rượi sa

 

An nào có phải sân ga

Để nghe hết thảy gần xa nỗi buồn

Vân đem bão tố mưa tuôn

Chưa xa đã nỡ giội nguồn cơn đau

Đưa Vân đi bởi đoàn tàu

Đưa An sao lại ngày nhàu tháng điên

Khi không chuốc lấy ưu phiền

Khi không chuốc lấy chút duyên trái mùa

 

Thôi thì cúi nhận cuộc thua

Và quay quắt nhớ để mua lấy phiền

Vân về vui giữa đêm yên

Sao đang tâm để muộn phiền riêng An?

                                       Huế, 2007

 

NGƯỜI ĐI

 

Người đi tím một bến sông

Tôi hư hao giữa chiều mông mênh chờ

Bỗng nhiên quên tới bất ngờ

Người đi mang cả nỗi chờ tôi đi.

 

 

MỘT

         (Kính tặng Bùi Giáng)

 

Một mưa một nắng một đời

Một xanh rêu

Với

Một ngàn lãng du

Một chiều thoát khỏi phù hư

Một dòng thơ

Ngộ

Gọi mù sa bay

 

 

 XUÂN BIẾC

 

Xuân xanh, mây biếc, ngày tươi

Phố đông chật cả nụ cười thế gian

Dường như trời nhỡ rót tràn

Chén xuân sóng sánh mắt nàng du xuân

 

Chùa xưa mộng dưới thông ngàn

Hoa nhen ánh lửa ấm tràn gió xuân

Chuông đồng tiểu giộng vang ngân

Con chim sâu nhỏ bàng hoàng đứng im

 

Du xuân chen hội vật sình

Trai làng gái chợ xuân tình thắm đôi

Em qua mắt rót rượu mời

Ai ngơ ngẩn giữa chợ đời đang xuân

 

Đầu năm chơi hội cờ người

Vua quan lính lệ rõ mười phần xưa

Cuộc cờ không bởi thắng thua

Mà hoài chút cổ để mua xuân nồng

 

Em tôi năm trước chưa chồng

Xuân nay xiêm áo bội phần xinh tươi

Ô kìa một cánh môi cười

Ai gieo giữa phố tình vời vợi giăng

 

                                  Xuân 2008

                                      N.N.A

 

 

  

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: