Chủ nhật, 24/11/2024,


Duy Phi (17/05/2009) 

I. Vài nét về tác giả

 

Tác giả Duy Phi, quê Kinh Bắc.

Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam.
Hội viên Hội Văn học - Nghệ thuật Bắc Giang.
Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật các Dân tộc Thiểu số Việt Nam.

Email: duyphitho@gmail.com.

 

Tác phẩm văn học

THƠ

- Lửa xanh (Miền quê Quan họ), Nxb Tác phẩm mới- 1981

- Cánh buồm mở hướng, Nxb Thanh Niên- 1983

- Đối thoại cùng sông, Hội VH-NT Hà Bắc- 1984

- Ngổn ngang trăm mối, Nxb Hội Nhà văn- 1992

- Rêu thức, Nxb Thanh Niên- 2000

- Đêm thần minh, Nxb Hội Nhà văn- 2002

- Chóp nón đi nghiêng, Nxb Hội Nhà văn- 2006

 

VĂN

- Chúa rừng và bầy săn, Tập truyện, Hội VHNT Hà Bắc - 1987

- Phút xiêu lòng, Tiểu thuyết, Nxb Hà Nội – 1992

- Bông hồng lặng lẽ, Tiểu thuyết, Nxb Phụ Nữ - 1993

- Nụ hôn định mệnh, Tiểu thuyết, Nxb Thanh Niên - 1999

- Vực hiểm chốn thâm cung, Tiểu thuyết, Nxb Hội Nhà văn - 2006

- Đệ nhất Phi tần Đặng Thị Huệ, Tiểu thuyết, Nxb Văn học - 2008

 

BIÊN SOẠN - BIÊN DỊCH

- Thơ văn Đời Lý, Nxb Văn hoá Thông tin - 1999

- 249 Bài thơ chữ Hán của Nguyễn Du, Biên dịch, Nxb Văn hoá Dân tộc 1999, 2003

- Đường thi tinh tuyển, Biên dịch, Nxb Văn hoá Dân tộc- 2001

- Danh nhân văn học Kinh Bắc, Nxb Văn hoá Dân tộc- 2002

- Tinh hoa thi thoại, Nxb Hội Nhà văn- 2002

- Bắc Giang Danh nhân Cảo luận, Nxb Văn Học - 2008

 

II. Thi phẩm lục bát

 

 

Huyền Trân công chúa

 

Lấy chồng cách trở dặm ngàn
Đời công chúa,

có phải nàng

đầu tiên?

Phụ hoàng trao gánh nhân duyên
Hay trời định,

bước truân chuyên,

lạ lùng.

Ai hay vực thẳm thâm cung
Khúc đang vui bỗng tơ chùng,

lẻ đôi.

Thành xưa cây cỏ ngậm ngùi
Cánh Tiên

tháp đó,

bóng người tiên đâu?

Làm dâu, thoắt giữa bể dâu
Lối xưa voi ngựa nhành lau dập dờn…

 (Quy Nhơn, Bình Định 2007)
----------------
* Đời Trần, Công chúa Huyền Trân lấy vua Chiêm quốc là Chế Mân. Một năm sau, Chế Mân mất... Tháp Cánh Tiên bên thành Đồ Bàn, nơi hai người nhiều kỷ niệm.

 

Ngày Xuân bên những

vần thơ đá

 

Đá vô tri giữa mịt mùng
Đá thành tượng thánh, trúc tùng cúc sen

Nổi chìm đá gặp Người Hiền*
Ngón linh chạm đá, đá thiêng cõi thường

Nóc cao, đá nhớ thượng nguồn
Đá rằng, nước chảy không mòn mới hay

Mải mê với đá trọn ngày
Những vần thơ - đá giãi bày nghìn xuân.

(Kim Sơn 6 - 2008)
-------------------------
* Nhớ Père Six (Phêrô Sáu) và những nghệ nhân
chạm khắc đá, xây dựng nhà thờ Phát Diệm, khoảng 1875-1899

 

Lệ ngược

 

Đây Tam Đảo chốn Non Bồng
Ta phàm tục, đến ăn đong diệu huyền
Ai hay lệ ngược cõi tiên
Gặp bao nhiêu quán thâm niên không chồng!

(TĐ 12/ 10/ 2008)

 

 

 

Bên nhành mai trắng

 

Cuối năm được bạn tặng mai

Biết chưa xứng, vẫn chăm hoài đợi xuân

Đón giao thừa giũ phong trần

Trắng trong học lại đôi vần cùng hoa

 

Bí quyết rượu

 

Dọc trăm miền cạn nhiều be

Học chưng cất mãi tay nghề chưa lên

Chiều xuân cạn chén cùng em

Mới hay được nước là men ngấu tình

 

Ghi ở đồi Vị Xuyên

 

Tuổi hai mươi trọn cuộc đời

Mấy ngàn bia mộ trắng đồi Vị Xuyên

Suối vàng đâu dễ giấc yên

Giàu sang bao kẻ triệu lên “độ trì” !...

 

    

Kinh Bắc chiều xuân

 

Lâm thâm mưa bụi lâm thâm

Phím đàn ai lướt bổng trầm lượn quanh

Gốc cây khảm cũng vươn nhành

Mưa xanh cả ngọn dừa tranh “hứng dừa”

 

Lơ thơ mưa phấn lơ thơ

Dảnh đu chẳng lẻ giữa mùa đu đôi

Cánh xuân bổng thế người ơi

Kìa ai gửi cả tiếng cười vào mây

 

Lay phay hoa mưa lay phay

Đấu cờ giải lớn cuối ngày còn treo

Sân đình đã điểm trống chèo

Bóng cha gậy trúc áo điều chiều quê...

 

 

Dạy học ở Côn Sơn

 

Mở trường trong lũng Côn Sơn

Không dây mực cũng sim vờn tím tay

Tan trường mây rủ cùng mây

Học trò bay với bướm bay ngang đèo

 

Côn Sơn ấm tiếng thông reo

Phong tình sắc cỏ phong lưu gió ngàn

Suối Côn Sơn vọng tiếng đàn

Tiếng con cuốc cuốc thời gian đong đầy 

 

Đêm Côn Sơn lỏng then cài

Tấc riêng xanh với cõi ngoài thông xanh...

 

 

Uống rượu men lá 

Tây Yên Tử

 

Người Dao bản Mậu lưng mây

Truyền rằng con gái bản này tiến vua

Đời nay người đẹp hơn xưa

Để bao khách đến ngẩn ngơ chuốc về

 

Hồn tôi tóc bạc đã che

Chén men từng mượn cho nhoè nhớ quên

Đường thơ lãng đãng màu Thiền

Tựa cây hoang lẫn tuổi tên giữa rừng

 

Ai hay men lá Đồng Thông

Chạm tay chạm mắt mà đong bồi hồi

Khuya rừng gió lộng quá thôi

Em như cung nữ mà tôi ... ông hoàng

 

Xa Tây Yên Tử đại ngàn

Nhớ sao chén đượm phong lan cuối trời... 

 

Duy Phi

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
  Hoàng Bao - hoangbaokhcnbn@gmail.com - 0241 3824413 - Sở Khoa học và Công nghệ Bắc Ninh  (Ngày 15/03/2010 11:44:57 AM)
Đọc thơ Duy Phi không dễ, vì vậy không thể đọc lướt mà phải ngẫm nghĩ. Duy Phi đi nhiều, đến đâu ông đều quan sát kỹ càng và cảm xúc của ông thường là "giằng xé của giá trị muôn năm với cái ngổn ngang của bây giờ" (Nguyễn Hữu Sơn). Vì vậy, khi đến nghĩa trang Vị Xuyên, với ý thức công dân, ông đã phát hiện, lay động trở lại trái tim con người, báo động nguy cơ trục lợi... Thơ cứ bình dị như thế mà khơi gợi giưa hai bờ hư thực và tự nó thức tỉnh: Tuổi hai mươi trọn cuộc đời Mấy ngàn bia mộ trắng đồi Vị Xuyên Suối vàng đâu dễ giấc yên Sang giàu bao kẻ triệu lên "độ trì"!...
Các bài khác: