Thứ ba, 07/05/2024,


Phạm Ngọc San (22/04/2009) 

I. Vài nét về tác giả:

 

Tác giả Pham Ngoc San còn có bút danh là Phạm Thôn Nhân, sinh năm 1943 tại Thái Bình.

Hội viên Hội Tự động hoá Việt Nam.

Hiện đang sinh sống tại Yên Xá - Tân Triều - Thanh Trì - Hà Nội.

Điện thoại: 04 36855 899

Email: thutrach@yahoo.com 

 

II. Tác phẩm:

 

 - Vầng trăng trong mưa (Thơ) - NXB Mỹ thuật – 2002.

 - Hoàng hôn không yên lặng (Thơ) - NXB Văn học – 2006.

In chung:

 - Nắng sông Thương - NXB Văn hoá dân tộc – 2005.

 - Ca muộn - NXB Văn hoá dân tộc – 2006.

 - Thơ: Tuyển chọn Hương ngoại ô - NXB Hội nhà văn – 2006.

 

III. Thi phẩm lục bát:

 

TRẦU CAU

 

Mình vôi thì  bạc phận vôi.

Mình trầu cay đắng lại hôi phận trầu.

Mình cau chát xít phận cau,

Nhân tình nhuộm  thắm  môi nhau một đời!

 

                   

KHÚC VÔ THƯỜNG
 

Một đêm có bấy nhiêu canh

Bao nhiêu canh trắng, để thành đêm đen?

 

Ơ kìa, giọt nắng rọi thềm

Chẳng vàng ánh, lại xanh nền rêu xanh!

Sương giăng mờ ảo tơ mành

Càng mờ, càng tỏ bóng hình chiêm bao!

 

Mây nào mềm mại đâu nào

Trút mưa, cát lở cồn cào biển khơi!

Nguyệt cầm nghe ngỡ chơi vơi

Hoá ra một khúc đàn môi tôi đàn.

 

Có không, không có, mơ màng…

Vô thường, vốn khúc bay ngang vô thường. 

                                                

 

RÉT NÀNG BÂN  
 

Mới qua giá lạnh mùa đông.

Heo may thức dậy nhớ nhung cõi lòng.

Gió s­ương tê cóng ­ước mong!

Giấc mơ vừa chớm, đêm đông đã tàn…!

Bỗng thêm cái rét muộn màng,

Rét nàng Bân, cái rét càng tái tê.

Một đêm đông lúc chớm hè

Để giấc mơ cũ tìm về lối x­ưa...


Mùa đông chết tự bao giờ!

Còn gieo một chút rét thừa trớ trêu!

 

MÂY- GIÓ TẠO MUÔN  KỲ ẢO.
 
Cả đời những cõng được mưa,

Cả đời theo gió, đong đưa giữa trời.

Trăm năm, vạn dáng kỳ khôi.

Ngàn năm, nghĩa khí nổi trôi bọt bèo.


Mây chiều chợ họp vắng teo.

Gió chiều nghiêng giấc liêu xiêu bụi trần.

Nông sờ một giải sông Ngân.

Mây lên vạn sắc, chiều tần ngần mưa!


Vọng trong gió, tiếng nhặt thưa.

Giọt trăng, ngọn sóng đẩy đưa vỗ bờ.

Giật mình, trăng tỉnh, mây mơ.

Mưa giăng lạc bến, bơ vơ giọt buồn!

 

 

 

TÌNH GIÀ

 

Ngủ đi, hãy ngủ , em ơi !

Mồng tơi có vị mồng tơi lo gì.

 

Lặng  nghe lá gió rầm  rì,

Như  mình bao đận thầm thì bên nhau.

 

Anh bạc đầu, em cũng bạc đầu,

Ngủ đi ta hát ru câu tình già .

 

  

CHIỀU NHỚ BẠN ĐỎ SÔNG HỒNG 
Gửi các bạn Kinh Bắc

 
Heo may se lạnh bờ vai.
Dòng Thương bóng vẫn đổ dài triền đê.
 
Rạ rơm vẫn cứ bộn bề.
Mồ hôi đất thở vẫn tê tê nồng
Buồn vui thơ vẫn mênh mông
Tìm nhau chảy ngược dòng sông đá ngầm.
 
Chén trà vẫn gửi hương thầm
Câu thơ gửi bạn vẫn ngâm cho mình
Hai dòng Thương vẫn đinh ninh.
Tre xanh vẫn rủ bóng mình đáy sông
 
Trở trăn sóng đỏ sông Hồng
Tôi mơ lặn ngụp giữa dòng Thương Giang.
Sương thu biến khúc cỏ vàng.
Càng ồn ã phố, dạ càng ngẩn ngơ…

 

 

KHÚC TỲ BÀ
 

Khúc tỳ bà
Bến Tầm Dương,
Thi nhân họ Bạch xót thương khúc đàn.(*)
 
Khúc tỳ bà
Tình chứa chan,
Dạo chưa thành khúc đã mênh mang tình...

Khúc tỳ bà
Lúc lặng thinh,
Vô thanh mà lại hữu hình hữu duyên...
 
Tỳ bà,
bốn dây vang lên,
Khúc như lụa xé trắng miềm nước trăng...
 
Tỳ bà,
Nửa giọt nghe chăng!
Lạc đêm giấc mộng tơ giăng giăng buồn!
  ……………………
(*) Bạch Cư Dị - nhà thơ lớn đời Đường,
tác giả' Tỳ bà hành' nổi tiếng.

 

 

Phạm Ngọc San

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: