I. Vài nét về tác giả
Tác giả Trần Quốc Minh sinh năm 1943
Hiện đang sinh sống tại Hải Phòng.
Hội viên Hội nhà văn Việt
Hội viên Hội nhà văn Hải Phòng
Điện thoại:(031)3.752.350 - 01262.470.552
Email: minhtq1943@zing.vn
Thơ đã in:
- Thành phố con tàu (in chung năm 1974)
- Trồng nụ trồng hoa (in chung năm 1986)
- Tuần hoàn của đất (Truyện in chung 2003)
- Tôi chỉ mong (năm1995)
- Bắc cầu (năm2000)
Giải thưởng văn học:
- Giải thưởng uỷ ban toàn quốc Liên hiệp các Hội Văn học Nghệ thuật Việt
- Giải thưởng Văn nghệ Nguyễn Bỉnh Khiêm 1994 -1995, truyện ngắn Áo đỏ
- Giải thưởng Văn nghệ Nguyễn Bỉnh Khiêm 1996 - 1997,bài thơ Từ nay mỗi tháng năm.
- Giải nhất cuộc thi thơ của người tàn tật Hải Phòng năm 1999, bài thơ ‘Bắc cầu’
- Bài thơ Bắc cầu được triễn lãm trong số 100 bài thơ của 6 nước (Mỹ, Bra -xin,Pháp, Úc, Việt Nam, Nhật Bản) đã minh hoạ thành 100 bức tranh với chủ đề: Một trái tim - Một thế giới- năm 2000 do Đài NHK của Nhật Bản tổ chức.
- Bức tranh Tình yêu minh hoạ cho bài thơ Bắc cầu của hoạ sĩ Thành Chương được Liên Hợp Quốc chọn in thành tem phát hành trên thế giới năm 2001.
- Giải ba truyện mi ni của tạp chí Tài hoa trẻ trưyện Cây gậy năm 2003
- Tặng thưởng viết kỷ niệm sâu sắc Đài Tiếng nói Việt
II. Thi phẩm lục bát
Gọi thu
Gặp nhau vừa mới chớm thu,
Trời xanh không đáy, lá ru tự tình.
Anh tìm lại những ngày xinh
Những ngày sen ngát đêm quỳnh đẫm hương...
Chờ mong nắng xế chiều sương
Dòng sông gặp lại con đường năm xưa
Em vừa qua chuyến đò mưa
Lời chia tay ấy đã thưa nỗi buồn…
Hoa gạo
Tháng ba hoa gạo ngất ngư
Tình ai rực rỡ phong thư chuyển mùa…
Màu son cháy giữa cơn mưa
Nửa chia lộc nõn, nửa vừa nắng lên…
Trinh nữ
Đôi hài cô Tấm ngày xưa
Nếu là thuở ấy… đi vừa chân em
Nếu là xanh lút cỏ êm
Cào cào nó múa áo mềm lụa tơ
Cánh buồm chạy vát sóng mơ
Thì em là gió ngẩn ngơ sông dài
Thời gian đọng lại sương mai
Tên em hương đẫm nhuỵ đài của hoa
Để vào giai điệu bài ca
Ngây thơ con dế thiết tha gọi người
Xin chầm chậm đã ai ơi
Cho em được hưởng hết thời vô tư
Cho em làm cánh tem thư
Mang bao có thể, hình như riêng mình
Thích tri trúc đứng đầu đình
Em xinh xinh hết cái tình thời em
Thị Màu chưa khuất sau rèm
Qua mùa táo rụng vẫn thèm của chua!
Em – cây xấu hổ trong mưa
Còn e ấp thẹn vì chưa biết gì
Một thời con gái ra đi
Hoa trinh nữ nở mấy khi hẹn về...
Bến thu
Thuyền ai đã chạm sông thu
Mây tan sau bão lời ru gập ghềnh
Cuối trời mỏng mảnh trăng chênh
Hai ta hai phía bập bênh gió mùa
Tình thu chợt nắng chợt mưa
Thuyền thu khoang vắng cũng vừa heo may
Lẻ
Em về gõ cửa một lần
Còn tôi thảng thốt phân vân một đời
Thế rồi em đũa nên đôi
Còn tôi lận đận chiếc rơi chiếc nhầm
Sóng thơ
Cỏ xanh lối vắng âm thầm
Anh – con sông lấp sóng ngầm đáy sâu
Thuyền em mở cánh buồm nâu
Chở anh… anh chở những câu thơ buồn.
Mây nhớ
Dẫu rằng mây trắng bay
Nỗi đau ngày ấy vẫn là tình yêu
Chờ em đến bạc nắng chiều
Trăng non mờ tỏ bao nhiêu nỗi niềm
Hẹn
Mạn thuyền ai tựa, chiều rồi
Em còn sang nữa?Chợ đời đang đông
Chợ đời cân thiếu, non đong
Làm sao tìm được tấm lòng ngày xưa
Chợ đời mua sớm bán trưa
Hết duyên càng phải đong đưa lựa chào
Vin câu hát cũ đi nào
Cho tôi chung nón quai thao về thuyền...
Trần Quốc Minh