Thứ tư, 04/12/2024,


Nguyễn Ngọc Lân (23/11/2015) 
Vài nét về tác giả:
Nguyễn Ngọc Lân
Sinh 24/12/1947
ĐT: 01686912298
Thường trú: 35 ngõ 186 phố Vương Thừa Vũ, Hà Nội
Hội viên Thi Đàn Việt Nam
Hội viên CLB thơ tình Tầm Xuân, Hà Nội
Chủ nhiệm CLB thơ Khương Trung, Quận Thanh Xuân, Hà Nội
 
Đã xuất bản:
- Tấm Lòng Tôi Tập 1, tập 2
- Tình Thơ, dày 403 trang
- Nỗi Niềm tập 1,2,3,4
In chung trong nhiều tuyển tập thơ và trên mạng internet
 
 
Chùm thơ lục bát tự chọn
 
 
 
THƠ LỤC BÁT VỚI TÌNH TA


Nhớ xưa là trẻ mục đồng
Tập bơi, uống nước, dòng sông quê nhà
Dòng sông chở nặng phù sa
Nuôi anh khôn lớn đậm đà tình quê


Nắng xuyên khoai ruộng ven đê
Sáo diều bay bổng, hồn mê sắc trời
Trăng thanh gió mát à...ơi...
Mẹ ru anh ngủ, mẹ ngồi ngắm con


Yêu em, yêu nước, yêu non
Yêu thơ Lục Bát vẹn tròn giao duyên
Đôi ta như biển với thuyền
Mênh mang tình cảm, chính chuyên, nặn nồng


Xa nhau là nhớ, là mong
Là thương, là đợi, là lòng vấn vương
Hàng cây phượng nở bên đường
Tình ta thắm đượm sắc hương ngày hè


Nắng mưa hoà lẫn tiếng ve
Đẹp tình hai đứa trời xe duyên hồng
Trời cao đất rộng mênh mông
Mừng vui Lục Bát vun trồng tình ta
 


MẸ VIỆT NAM


Mẹ là đất nước, núi non
Việt Nam một dải, sắt son, mặn nồng
Lưng còng, mẹ chịu gió giông
Phong ba, bão táp biển Đông tràn vào


Trên mình mẹ có ngàn sao
Vết thương, vết sẹo, vết dao kẻ thù
Đất nước trải mấy ngàn thu
Mẹ vừa đánh giặc, mẹ ru con nằm


Mẹ là ánh sáng trăng rằm
Mẹ gieo tình nghĩa vào lòng con thơ
Ngọt ngào tiếng hát ầu... ơ...
Ngấm vào máu thịt bao giờ chẳng hay


Mẹ là cuộc sống ngày ngày
Cho con tất cả để nay trưởng thành
Trải qua bao cuộc chiến tranh
Mẹ Việt Nam giữ, trọn vành nôi xinh


Con nguyện gìn giữ hoà bình
Để vành nôi Việt thắm tình mẹ con
 


HẠ LONG TRÊN CẠN


Tràng An hồ nước trong xanh
Hạ Long trên cạn đón anh, đón nàng
Hai ta trong chiếc thuyền nan
Dập dềnh sóng vỗ, gió ngàn, nước reo


Cùng nhau khua động mái chèo
Thuyền ta, thuyền bạn nối theo xuôi dòng
Hang động để nhớ, để mong
Để tình ta thắm, để lòng bâng khuâng


Trời xanh mây trắng bềnh bồng
Núi lồng bóng nước, ta lồng bóng ta
 



THÂN CÒ


Tết này nắng ấm trời cao
Mà sao run rẩy rét vào tâm can
Thương cò chẳng có việc làm
Đêm ba mươi Tết lang thang ngoài đường


Cái nghèo, cái khổ tha phương
Níu cò mãi với gió sương, dãi dầu
Hết ngày dài, lại đêm thâu
Bao giờ mới được ngẩng đầu lên đây... ?


 
TẮM TRĂNG ẢO MỜ


Sông xanh chẳng đổi thay dòng
Hương tình nồng thắm tiếng lòng thiết tha
Hồ Tây liễu rút trăng tà
Vai anh em ngả, sương sa mái đầu


Đôi sam quấn quýt lấy nhau
Nghĩa tình sâu nặng bền lâu trọn đời
Đêm tàn lấp lánh sao rơi
Năm canh xây đắp tình người trăm năm...


Ngất ngây anh ngắm nàng Hằng
Tràn trề hạnh phúc, tắm trăng ảo mờ
 


HỒN TÔI... GIỤC HỒN...


Bao năm cằn nụ đào tươi
Mắt xanh phai nhạt, lòng người héo hon
Nuốt cay, nuốt đắng, tủi hờn
Nát nhàu gối chiếc, chăn đơn lạnh lùng


Gặp nhau thỏa nỗi nhớ nhung
Ra về anh nhớ cùng chung ngồi thuyền
Núi rừng, hang động tự nhiên
Đôi ta dạo gót vào miền hoang sơ


Động sâu sáng ánh đèn mờ
Long lanh giọt nước, xanh lơ nhũ màu
Nghĩa tình có trước, có sau
Động viên chia sẻ cho nhau tiếng cười


Biết là xuân chín khắp người
Xuân yêu giục giã, hồn tôi… giục hồn,,,
Nồng nàn thắm thiết nụ hôn
Bồng bềnh sóng vỗ, dập dồn thuyền trôi...


 
NỤ HÔN ƯỚT MỀM


Bông hồng sắc thắm nhiều gai
Hương thơm bướm đậu, sương mai níu cành
Gai đâm rỉ máu tim anh
Năm canh thao thức, nhớ vành trăng non


Biết xuân, xuân mãi mãi còn
Biết em, sáo ở lồng son nhà người
Xé mây cho sáng sao trời
Cho trăng soi tốt tình tôi với nàng


Rộn ràng trong tiết thu sang
Con tim hoà nhịp, nắng vàng nhẹ lay
Nhớ thương ngày tháng đong đầy
Nụ hôn thềm khát, đêm nay ướt mềm




VẪN YÊU


Lá vàng dan díu gió thu
Hồ Tây nước biếc, sương mù giăng giăng
Nụ hôn khờ dại đêm trăng
Để thương, để nhớ, nhọc nhằn con tim


Nước non mải miết đi tìm
Vẫn thèm một góc đồi sim quê nhà
Anh tin duyên phận đôi ta
Dù rằng cách mấy quan hà ... Vẫn yêu


Hoàng hôn tím biếc cầu Kiều
Sông tương bờ nối, bao điều mộng mơ
Giải khuây nghĩ tưởng nhờ thơ
Biển tình sóng vỗ, ai ngờ đắm say...
 
 
 
VẸN TRÒN
(Tặng vợ VŨ THỊ NỘI khi nằm ở BV K Hà Nội)


Như tằm rút ruột nhả tơ
Dêt đẹp cuộc sống bây giờ em đau
Như nắng giục chín buồng cau
Để trầu quấn quýt thắm màu đỏ tươi


Em đem hạnh phúc cho đời
Em là cuộc sống của tôi tháng ngày
Đời nàng như bản nhạc hay
Âm vang, vang mãi đời này, đời sau


Vợ chồng nghĩa nặng tình sâu
Động viên chia sẻ, cùng nhau vượt đèo
Dù là mắc bệnh hiểm nghèo
Em mang, anh đỡ ta trèo băng qua


Niềm vui sum họp một nhà
Dâng trào nước mắt, bài ca vẹn tròn
 


LỠ NHỊP LOẠN PHÁCH


Sân đình rải chiếu hát chèo
Tứ thân áo mặc, em đeo yếm hồng
Lúng la, lúng liếng mắt trông
Tung tăng váy lượn, bềnh bồng đào non


Ngất ngây dùi trống nhẵn tròn
Lỡ nhịp, loạn phách, mải nom nàng chèo



BẤT NGỜ


Bất ngờ anh gặp được em
Bất ngờ lạ, bất ngờ quen, bất ngờ
Bất ngờ có những bài thơ
Bắc cầu nối nhịp đôi bờ sông Tương


Bất ngờ giận, bất ngờ thương
Bất ngờ duyên thắm, phận vương vấn tình
Bất ngờ ván chửa đóng đinh
Bất ngờ mai- trúc sóng hình bên nhau



 

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: