I. Vài nét về tác giả
Tác giả Văn Công Hùng sinh năm 1958
Quê quán: Thừa Thiên Huế
Bút danh: Văn Công Hùng
Hiện nay hành nghề thơ và báo ở Pleiku
Hội viên Hội Nhà Văn, Hội Nhà báo và hội VNDG...
Website: vanconghung.vnweblogs.com
Các tác phẩm
- Bến đợi - Tập thơ
- Hát rong - Tập thơ
- Ngựa trắng bay về - Trường ca
- Hoa tường vi trong mưa - Tập thơ
- Mắt cao Nguyên - Tản văn và phóng sự
- Gõ chiều vào bàn phím - Tập thơ
- Lời vĩnh cửu - Trường ca
Giải thưởng văn học
- Giải C Ủy ban toàn quốc liên hiệp VHNT VN cho tập Trường ca Ngựa trắng bay về
- Giải A Giải thưởng VHNT Gia Lai 5 năm
- Tặng thưởng cuộc thi thơ Tạp chí Sông Hương
- 2 giải thưởng của hội Văn nghệ dân gian VN
II. Thi phẩm lục bát
Lục bát buồn
tường vi thì mỏng vào chiều
em khêu nỗi nhớ theo liêu xiêu gầy
đã vắt đến kiệt bàn tay
đã mưa mưa đến tận ngày nước rong
đã từng khóc đỏ cơn mong
đã thôi ngọn nến cháy trong đốt ngoài
người thì đã tận mù khơi
đã tan xác pháo đã chơi vơi mùa
người đương bằn bặt sim mua
người lên mạn bắc bỏ bùa phương nam
trăm ngàn vạn ước mơ nằm
những ngôi sao đỏ cháy thầm bên nhau
những dòng nước mắt về đâu
về đâu những mối tình đầu vu vơ
bây giờ nắng lạnh gió hờ
những người lính trẻ nằm chờ trăng lên...
(Pleiku 23/9/2008)
Một thoáng làng sen
Con đường dâm bụt ngày mưa
Mảnh sân đất thịt như vừa trơn xong
Hoa sen bung cánh quay vòng
Mái tranh vẫn thuở má hồng răng đen
Người đi từ độ Kim Liên
Nẻo quê thăm thẳm một miền trong veo
Sau lưng là xác xơ nghèo
Hoang mang trước mặt gieo neo nghìn trùng
Ba Lê Anh quốc mịt mùng
Mơ về cố quốc tưng bừng cờ sao
Con đường dâm bụt hôm nào
Bây giờ vẫn cứ một màu chân quê
Làng Sen một thoáng tôi về
Nghe mình tự vấn mỏi mê con đường...
(Pleiku 19- 23/ 5/ 2008)
Và rồi mây gió với ta
và rồi cây đã sang mùa
nắng chưa kịp nắng mưa vừa kịp khô
em vừa kịp buổi ngẩn ngơ
tôi như kẻ lạc giữa bờ dậu thưa
trời buông sợi bấc mù mờ
tơ hồng vướng gió vẫn vờ sương bay
ly này chuốc một cầu may
em lơi một gót biến ngày ra đêm
ngày mai ngọn cỏ có mềm
con sông còn chảy nỗi niềm vẫn tươi
gió mùa thổi suốt cuộc chơi
đứt giêng hai giữa bời bời lá khô
cõi người trộn cõi bơ vơ
dắt nhau vào một mơ hồ trong veo
về chiều mây ngoái về theo
em ngân ngấn mắt vòng vèo giấc mơ
sim mua thắc thỏm đợi chờ
trái tim hát giữa bụi bờ mà đau...
Đêm
người tan nhoè cõi nhớ thương riêng mình
ta đong một chén bình minh
một ly nghiêng ngửa một bình hoàng hôn
em nâng một núi thẳm buồn
một sông sung sướng một nguồn ngất ngây...
nhìn nhau thoáng ngỡ vạn ngày thu dâng
cúi xin mắt bão vô thường
thổi về biên trấn nẻo đường mưa giăng...
Mùa thu như thể nắng vừa trôi qua
Tôi với em với Sông Hương
với bông lựu đỏ với vương vấn chiều
Đưa người về xứ trăng tà
tôi đem tiễn cả gió và cơn mưa
mùa này sen Huế nở chưa
mà em hái được ngày xưa mang về
người đương ngơ ngẩn tóc thề
thì tôi đã lại bốn bề Tam Giang
Tôi thành một kẻ đa mang
chưa về Huế đã vội vàng phải đi
liễu xanh giăng mắc điều gì
mà rêu Thương Bạc phu thê giữa chiều
phố buồn con dốc đìu hiu
cầu Bến Ngự
chợt
liêu xiêu câu hò
Đưa nhau về biển Lăng Cô
về đèo Bạch Mã mà lo đoạn trường
Tôi với em với sông Hương
với bông lựu đỏ với vương vấn chiều
với nhành cỏ tím phiêu diêu
với mây thành nội với điều vu vơ
với mùa phượng cháy tình cờ
mùa thu như thể nắng vừa trôi qua...
Văn Công Hùng