1. Vài nét về tác giả
Tác giả Lương Sơn (Nguyễn Lương Sơn) sinh năm 1940
Quê quán: Kim Động, Hưng Yên
Thường trú: 3/12 Yên Thế, phường 2, quận Tân Bình, Tp. HCM
Hội viên Hội VHNT Nam Định.
Từng kinh qua các công tác thủy thủ, Đài trưởng thông tin Hải Quân
Phóng viên, viết văn, sáng tác thơ trong quân đội.
Các tác phẩm đã xuất bản:
Thơ:
Khoảng trời chim én NXB Thanh Niên 1992
Khúc dân ca NXB Hải Phòng 2001
Gương mặt cuộc đời NXB Lao Động 2004
Nhịp thời gian NXB Thời Đại 2010
Từ Trường Sơn đến Biển Đông NXB Hội nhà văn 2011
Vầng trăng cuối NXB Văn Học 2012
Truyện ngắn:
Gặp gỡ ở sân ga NXB Lao Động 1989
Vườn chim trong phố NXB Hà Nội 1989
Sắc biển NXB Lao Động 1994
2. Lục bát tự chọn:
Nhịp thời gian
Cho con Hải Minh
Thời gian như cỏ tươi non
Biếc xanh trên những nẻo đường ta qua
Cho tôi làm một bài ca
Để tôi hát giữa bao la tình người
Thời gian – khoảnh khắc vèo trôi
Kiếp người sinh tử, khóc, cười hợp tan
Cho tôi chia sẻ yêu thương
Niềm vui ở lại nỗi buồn qua mau
Thời gian như những nhịp cầu
Qua sông huyền thoại, xanh màu nhân gian
Cho tôi lựa phím cung đàn,
Nối con người với Thời Gian – Vĩnh Hằng.
Đi vào tương lai
Các con của mẹ tới trường
Tuổi thơ đi giữa quê hương hiền hòa
Từng giờ phút cuốn trôi qua
Các con vươn dậy theo đà chim bay
Nghìn trang sách mở hôm nay
Lá hoa như cũng dang tay đón chào
Sân trường nắng ấm xôn xao
Các con mải miết đi vào tương lai
VỀ THĂM ĐẤT CỔ TRÀNG AN
Một ngày về với Tràng An
Với chùa Bái Đính – với hang núi Rồng
Dừng chèo êm giữa dòng trong
Thuyền nan cô lái mở lòng đón tôi
Thuyền trôi… thuyền lững lờ trôi
Ơ kìa… thạch nhũ buông lơi lòng thuyền
Giấc mơ nào giữa cõi tiên
Vòm hang huyền ảo in nền gấm hoa
Long lanh nước ánh kim sa
Ẩn trong lòng núi vươn ra mạch nguồn
Ai dát lên đá vàng son
Kìa chim hồng hạc như vờn trong mây
Nhớ xưa vua chọn nơi này
Núi giăng chiến lũy – thành xây vững bền
Hang Rồng núi vẫn vẹn nguyên
Dòng sông thu… vẫn chao thuyền ánh trăng
Lắng nghe muôn sóng thì thầm
Cõi thiêng vọng tiếng thơ ngân diệu huyền.
ĐÊM TRĂNG HẠ LONG
Hạ Long – vào những đêm trăng
Biển xanh như tấm thảm nhung êm đềm
Trăng ru sóng, sóng ru thuyền
Ta ru trăng đón bạn hiền tới thăm
Hạ Long biển đẹp vô ngần
Cõi thần tiên, chốn thanh tân cuộc đời
Trăng dát ngọc. Nước xanh ngời
Thuyền đưa du khách dạo chơi thuận dòng
Người lên thăm đảo Hòn Rồng
Người neo thuyền dưới bóng tùng Vạn Sơn
Người qua bến đảo Lư Hương
Qua hang Đầu Gỗ… dong buồm ra khơi
Bạn ơi! Từ những chân trời
Mùa trăng này hãy cùng tôi du thuyền
Cùng nhau ngắm ánh trăng lên
Mà nghe sóng vỗ ảo huyền vào thơ
Lênh đênh giữa thực và mơ
Thuyền trăng vẫn đợi khuyết bờ Hạ Long
MẸ
Suốt đời đồng cạn sông sâu
Thân cò mẹ gánh dãi dầu nắng mưa
Rổ cà, mớ tép, bó dưa
Chợ quê nhon nhặt sớm trưa từng đồng
Một thời vất vả long đong
Mẹ dành tất cả tấm lòng vì con
Mẹ như dòng nước trên nguồn
Cho con tắm mát tâm hồn tuổi thơ
Mẹ là cánh võng đung đưa
Ru con bằng những lời ru ngọt ngào
Từ câu tục ngữ ca dao
Mẹ cho con những khát khao cuộc đời
Con về – mẹ đã khuất rồi
Tìm đâu bóng mẹ trên đồi… hoang vu.
SÔNG TRĂNG
Đợi khuya trăng xuống giáng trần
Cùng trăng em cũng hóa thân tan vào
Ngỡ như lạc lối chiêm bao
Em đưa anh tới phương nào tuyết trinh
Xôn xao sóng, xôn xao tình
Ngẩn ngơ trăng đắm bóng hình mỹ nhân
Mắt huyền, môi thắm, mi cong
Tay ngà ôm nước vào lòng đầy vơi
Em hòa vào ánh trăng soi
Sông nâng suối tóc mây… vời vợi xa
Ngẩn ngơ phút ấy Hằng Nga
Tương tư anh ước – tan hòa cùng sông.
CÂY LỘC VỪNG BÊN HỒ HOÀN KIẾM
Hoa như những chuỗi hạt cườm
Nhẹ buông trên sóng hồ Gươm… dập dờn
Lá xanh mượt, búp tơ non
Lộc vừng in dáng soi gương mặt hồ
Bao năm… lá rụng vườn thu
Lộc vừng trăm tuổi – bây giờ vẫn xanh?
Có điều chi… cứ lung linh
Trong hoa, trong lá trên cành lao xao
Dường như sông núi tụ vào
Tạo nên dáng đứng thanh cao lộc vừng
Còn hồ Gươm với non sông
Lộc vừng xanh mãi giữa lòng Thủ đô.
HOÀI NIỆM THU
Hạ chiều vừa dứt tiếng ve
Đã nghe thấp thoáng Thu về Thu ơi!
Hình như có tiếng lá rơi
Lao xao… vương vấn những lời chia tay
Hình như thoáng chút heo may
Len vào trong lá, trong cây giọt buồn.
Cành khô, lá úa khắp nơi
Còn vương chút nắng đang vờn bóng mây
Gió se sẽ lạc vào mây.
Để sương giăng đợi những ngày thu sang
Qua rồi ngày hạ chói chang
Nên yêu hơn sắc nắng vàng vàng thu
Hạ đi – thu tới – giao mùa
Đóa sen nở muộn ven hồ vẫn tươi.
Lương Sơn