Thứ bảy, 23/11/2024,


Lương Thế Phiệt (14/07/2012) 

  

    1. Vài nét về tác giả:
    Tác giả Lương Thế Phiệt, sinh năm 1952.
    Quê quán: Làng Vân Tra, xã An Đồng, huyện An Dương, Hải Phòng
    Từng là giáo viên, Phó bí thư huyện đoàn, cán bộ Ban dân vận,
    cán bộ Ban tổ chức Huyện ủy huyện An Dương, Hải Phòng.
     Nguyên chủ nhiệm CLB thơ trung tâm văn hóa TP. Hải Phòng. 
     Trưởng ban vận động thành lập CLB lucbat Hải Phòng.
      Hiện là trưởng làng văn hóa Vân Tra.
      ĐT: 0977491935, Email: luongthephiet2@yahoo.com.vn
     Tác phẩm đã xuất bản : 
      - Thức với miền quê (Thơ) Nhà XB Hải Phòng  năm 2007. 
      Sắp xuất bản tập thơ "Hoa gạo nở chiều".

 


2. Thi phẩm lục bát
:


NHỚ MẸ

Ngày con vừa khóc chào đời
Là ngày mẹ nở nụ cười thương yêu
Ngày con chập chững liêu xiêu
Mẹ vun nắng sớm gió chiều chở che

Những khi oi nóng đêm hè
Từ bàn tay mẹ gió về mơn man...
Giờ con mơ ngược thời gian
Mong sao gánh đỡ cơ hàn mẹ xưa

Một ngày tang trắng tiễn đưa
Cạn khô nước mắt vẫn chưa hết buồn.
Chiều nay đau tím hoàng hôn
Mồ xanh cỏ dại hương hồn mẹ đâu?

Vơ làn sương mỏng trắng đầu
Lặng thầm con gói những câu thơ buồn.


 
 

RU HỒN CHỊ VỚI NGÃ BA

Gió đưa Đồng Lộc chuông ngân
Dội buồn vách núi trắng ngần hoa lau
Gọi hồn chị ở nơi đâu
Để hương bồ kết từ lâu vẫn chờ

Rừng già cơn tỉnh cơn mơ
Lược gương soi những vần thơ cháy lòng
Chim rừng kêu lạc thinh không
Mười ngôi mộ trắng mênh mông trắng chiều

Trăng ngàn gọi lỡ mùa yêu
Ước mơ năm trước ai thiêu cháy trời
Hẹn mùa mùa chẳng sinh sôi
Chị làm hoa thắm đỏ nơi quê mình

Ru hồn chị chốn phiêu linh
Ru câu ví dặm ru tình quê hương
Lòng thành ru một tuần hương
Rưng rưng lá úa lệ vương cỏ gầy

Lưng đèo trắng xõa tóc mây
Tôi đi tìm lại chốn này năm xưa
Ngàn năm còn với nắng mưa
Vần thơ khóc chị mãi chưa đủ lời...

 

MO CAU

Giữa vườn rơi cái mo cau
Mỗi lần rụng một lần đau luân hồi
Khi xanh tung kiếm ngang trời
Nay già lại nguyện nói lời quạt mo

Lúc là gió nhỏ gió to
lúc thân chổi rễ quét cho sạch nhà
Chẳng hề oán trách kêu ca
Dẫu mòn vẹt tận thịt da mỗi ngày

Đi từ xanh thắm về đây
Vùi thân góp với đất dầy ngàn năm
Ngày nghe nắng gió xa xăm
Đêm nghe sương – những giọt trầm rơi rơi

Nếu mai có kiếp luân hồi
Thì ta lại nguyện giữa trời thân cau.



TIẾNG GẬY KHUA

Người mù đeo kiếp lang thang
Gậy khua cơm áo dọc ngang bốn mùa
Mang nghèo bán chẳng ai mua
Nhiều khi thành thứ trò đùa thế gian

Người nhìn dọc - kẻ nhìn ngang
Nửa thì cay đắng nửa nhàn nhạt trôi
Tiếng khua vào tận tim người
Mà nghe nhoi nhói mảnh đời bão giông

Tiếng nào lùa giữa đêm đông
Tiếng canh cách buốt tiếng cồng cộc đau
Tiếng thì lạc giữa tàn thâu
Tiếng trôi nức nở những câu héo gầy

Mãi mơ nhìn rõ ban ngày
Để xem trời đất vơi đầy ra sao
Chẳng cần biết thấp biết cao
Gậy khua từng tiếng chọc vào nhân gian.


ĐỔI THAY

Ta về sông cỏ ngậm sương
Cánh cò nhặt nắng mà thương quê nghèo
Nước từ đâu nước reo neo
Thuyền từ đâu một mái chèo bơ vơ

Hỏi xem chốn cũ bây giờ
Còn ai vật lộn bến bờ sông quê
Và ai cúi mặt khi về
Những ai ăn cháo rồi chê bát sành

Đồng làng xưa vẫn ngát xanh
Đường cày lật đất còn tanh máu người
Thị thành vẫn một chốn chơi
Một cơn cốc chén một đời nông dân

Sông quê giờ đã cạn dần
Đồng trong, ngoài bãi mấy lần đổi thay
Nói lời như mượn như vay
Giữa trưa vẫn tiếng điếu cày hụt hơi…



SAY
(Viết trong đêm Mai Châu, tỉnh Hòa Bình)

Đêm nay ai bỏ bùa mê
Để anh quên cả lối về biển xa
Say vì tiếng hát dân ca
Hay ta say những bông hoa núi rừng

Long lanh mắt lửa bập bùng
Mai chia tay để ngập ngừng chân ai
Ước gì đừng có ngày mai
Để đêm nay sẽ cứ dài dài thêm

Một đêm thay cả ngàn đêm
Rượu cần ta uống cho mềm môi nhau
Ngoài kia mặc gió bạc đầu
Mặc trăng ghen với canh thâu không tàn

Cứ say bỏ mặc thời gian
Cứ cồng chiêng đánh cứ đàn so dây
Mắt hoà vào mắt nhau say
Mà nghe rừng núi đong đầy yêu thương

Người thơ chẳng quản dặm trường
Để tìm say giữa bản mường một phen
Đêm nay cửa chớ cài then
Cho thơ anh đến thay khèn tặng em

Ngoài kia sương núi giăng thềm
Ô xoè với cánh tay mềm còn xoay
Dịu dàng tay nắm cùng tay
Dẫu anh vụng bước vẫn say nối vòng

Cuối rừng trăng dõi mắt trông
Dùng dằng cuối bản như không muốn về
Còn anh trút cả đam mê
Làm tin gửi lại lời thề Mai Châu


Lương Thế Phiệt

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
  Nguyễn Thanh Tuyên  - bsnguyenthanhtuyen@gmail.com - 0989094933 - Hải Phòng  (Ngày 18/08/2012 18:59:04)

Chỉ có tiếp thu tinh hoa của Lục bát cổ rồi vận dụng hết sức sáng tạo NT Lương Thế Phiệt mới có những khổ thơ buốt xót thật động lòng thương cảm khi nghe thấy tiếng gậy của người hành khất:
" Tiếng nào lùa gĩưa đêm đông
Tiếng canh cách buốt tiếng cồng cộc đau
Tiếng gì lạc giữa tàn thâu
Tiếng trôi nức nở những câu héo gầy "
Đọc khổ thơ này bỗng ta nhớ tới âm vọng của tiếng đàn dứơi ngón tay tài hoa của Thuý Kiều xưa.
Ta còn bắt gặp ở anh những câu thơ thật là tinh tuý :
" Nói lời như mượn như vay
Giữa trưa vẫn tiếng điếu cày hụt hơi..."
Tôi tin người đọc thường dừng lại để lắng nghe âm thanh trong thơ LTP. Chừng ấy cũng đủ hiểu tay nghề điệu nghệ của người cầm bút.
Xin chúc mừng anh

  Đặng hữu Lương - danghuuluonga7@gmail.com - 0313751378 - Số 9A7 Van mỹ Ngô Quyền Hải phòng  (Ngày 18/08/2012 15:46:13)

Xin chào Anh Lương Thế Phiệt . Thơ anh được Đọc giả đón nhận và tôi cũng hâm mộ thơ Anh Bài thơ "SAY " làm tôi cũng SAY nó . Trong bài bình thơ Anh Có bài "CÔ GÁI MAI CHÂU " cua Anh Đỗ Lương ĐIÊN cung rât hay - viết riêng cho anh Điền mấy dòng chia sẻ ;

Gửi Anh Điên - tác giả bài thơ ": CÔ GÁI MAI CHÂU "


Chao Anh Điền . Sáng nay đoc lại bài thơ "CÔ GÁI MAI CHÂU " của Anh -
Đúng là bài thơ tự do hay nhất mà lâu lắm tôi mới gặp
Bài thơ như nột dòng chảy dưa ta đi suôt dọc bài , không dừng lại
được - Bài thơ rất đẹp , rất hình tượng và rất thơ - Người con gái
trong thơ đẹp như một nàng tiên - Vung mám thóc hóa đàn gà - , Vung
hạt giống hóa ra mùa lúa .... Hình ảnh rất rõ ràng, đẹp
mà thơ mộng . Bai thơ thật đáng yêu , dễ nhớ , dễ thuộc - Tóm lại là
một bài thơ rất HAY

Xin chào - Hẹn gặp lai
18.8.2012

  lương thế phiệt - luongthephiet2@yahoo.com - 0977491935 - Vân Tra ,An Đồng, An Dương, Hải Phòng.  (Ngày 19/07/2012 13:53:36)

Chào anh sơnthuy! Anh dành cho trưởng làng nhiều tình cảm và nhiều lời hay thế. Tôi vui lắm cảm ơn anh rất nhiều. Được anh chia sẻ với nhau những vần thơ con cóc làm cho anh em mình thấy vui và tăng thêm tình yêu cuộc sống. Tôi biết anh là người say đắm yêu thương và mộng mơ lãng mạn tình cảm chân thành lắm. Tôi quý anh, chúc anh hạnh phúc nhé.

  lương thế phiệt - luongthephiet2@yahoo.com - 0977491935 - Vân Tra ,An Đồng, An Dương, Hải Phòng.  (Ngày 19/07/2012 13:50:45)

Chào an h đỗ Lương Điền! Tôi rất xúc động khi được anh động viên trong trang lucbat.com này. (lucbat.com quả là tuyệt vời). Được anh chia sẻ và động viên tôi rất vui và cảm ơn anh nhiều. Bài thơ của anh sao mà da diết đằm thắm thế. Chỉ khi ta cảm thực sự mới có những vần thơ như vậy. Chúc mừng anh. Mong gặp anh nhiều.

  Nguyễn Sơn Thuỷ - sonthuyduc@yahoo.com - 0913329124 - 258 Dư Hàng Kêng, Lê Chân, Hải Phòng  (Ngày 18/07/2012 23:04:26)

Chào trưởng thôn Lương Thế Phiệt. Thế là hôm nay được đọc chùm thơ của anh. Thật đa màu săc, đa góc cạnh cuộc đời. Chỉ cần đọc thơ thôi cũng biết anh là người từng trải mức nào. Xin chúc mừng tất cả những gì anh đã có. Nhất là những cái gọi là "nguyên" đấy. Tự hào lắm chứ có phải không nhà thơ làng Vân Tra. Bài thơ "Nhớ mẹ" cảm động quá. Hình như viết về mẹ, ai viết cũng hay thì phải. Tôi rất ấn tượng với đoạn:
"Một ngày tang trắng tiễn đưa
Cạn khô nước mắt vẫn chưa hết buồn.
Chiều nay đau tím hoàng hôn
Mồ xanh cỏ dại hương hồn mẹ đâu?

SƠN THUỶ
 

  Đỗ lương Điền - luongdien2012@yahoo.com - 0983410548 - 7/246Đường Xuân ĐỉnhTừ liêm Ha nội````````  (Ngày 18/07/2012 20:41:33)

Chào tác giả LTP.Đoc chùm thơ của anh từ thành phố cảng mà sao tôi vẫn thấy cái chân chất ,mộc mạc như người anh .Từ NHỚ MẸ,NGÃ BA ,MO CAU đều gần gũi quê hương Ở cương vị thủ lĩnh ,người cầm lái quả là vững vàng .Tôi đã đi MAI CHÂU .Xin cùng chia sẻ với anh bài thơ thể tự do.Chúc anh có nhiều chùm thơ hay để bạn đọc cùng thưởng thức.

CÔ GÁI MAI CHÂU

Anh chưa đến Chiềng Châu
Anh đã về Chiềng Sại
Gặp em cô gái Thái
Của bản làng yêu thương
Lúa chín mấy mùa nương
Nước chảy bao con suối
Cây Đa xóm Văn
Buổi đầu anh tới
Đưa anh về gặp em
Tiếng Thái anh chưa quen
Nhà sàn anh chưa ở
Vải Thổ Cẩm mầu xanh ,mầu đỏ
Anh chưa được dùng
Anh gặp em ,thấy đệp vô cùng
Đôi mắt em như khoảng trời trong
Như con suối đầu nguồn đang chảy
Tiếng dệt vải nhà sàn đêm ấy
Bàn tay em thoi đưa
Bàn tay em như bài thơ
Tung nắm thóc hóa ra đàn gà
Gieo hạt giống thành ra nương lúa
Xe chỉ thêu nên vải nên khăn
Hàm răng em cười như hoa nở
Môi em là qủa chín mùa xuân
Anh đã đi qua chặng đường tháng năm
Đến với những miền quê xa lạ
Nhưng Chiềng Sại say lòng anh quá

Lương Điền



 

  lương thế phiệt - luongthephiet2@yahoo.com - 0977491935 - Vân Tra ,An Đồng, An Dương, Hải Phòng.  (Ngày 16/07/2012 21:47:59)

cảm ơn anh Đặng Hữu Lượng nhiều. Anh đã dành cho trưởng làng quá nhiều sự ưu ái bằng những lời động viên có cánh, hi hi. Tiếc là chương trình đi Mai châu chưa thực hiện được để anh đến mà say một chuyến. Tôi xin cố gắng cùng BCN nhé.

  Đặng Hữu Lượng - danghuuluonga7@gmail.com - 0313751378 - số 9A7 Vạn mỹ Ngô Quyền Hải phòng  (Ngày 16/07/2012 10:39:23)


Chào Anh Lương Thế Phiệt - Tôi nới vào CLB Luc bát Hải phong , đi họp hai lần đều gặp Anh . Hôm nay gặp Anh trên mạng với 6 bài thơ , Bài
nào cũng rất truyền cảm - Cũng phải nói rằng bài nào cũng hay và chân thật , nồng nàn , sâu lắng .
nhưng tôi thích 2 bại : Nhớ Mẹ và bài Say nhất

Bài " Nhớ mẹ " thì cảm động . Chỉ với khổ thơ đầu đã vẽ lên tất cả tình mẫu tử ! Đọc hết toàn bài chỉ có thể nói tác giả bài thơ đã trọn tình , trọn nghĩa với mẹ ( cả Cha nữa ) Thật cảm động
Bài " Say "- Đúng là " TÀI " Bẩy khổ thơ , bẩy tâm khúc , bẩy nỗi lòng say đắm - làm ta muốn vội đi ngay Mai Châu ! Khổ thứ hai ,
thật tình cảm , thật lưu luyến - Toàn bài là cả một tâm tinh trao
gửi cho Mai châu - Hòa binh
Bài thơ của Anh rất hình tượng nhưng không như nhiều tác giả
viết về một vùng đất nào thì hay nặng về thống kê địa danh . Thơ là cái tình cảm mà chỉ con người mới có . Phải nhìn cảnh vật , dịa danh
bằng tình cảm như thơ của Anh - Tôi rất phục Anh ở điểm này .

Cảm tình viết vài dòng chia sẻ

Trông ông Phiệt rất bình dân
Mà tâm hồn chứa mười phần - Toàn thơ !
Thơ sâu lắng , thơ đợi chờ
lời thơ phóng khoáng - ý thơ đậm đà
Biết nhà thơ có nhớ ta ?
Đọc thơ Tôi lại đâm ra - nhớ người !

Xin chào, hẹn gặp lại

16.7.2012





 

  lương thé phiệt - luongthephiet2@yahoo.com - 0977491935 - Vân tra An Đồng  (Ngày 16/07/2012 8:55:03)

cảm ơn Đỗ Ngọc Linh đã động viên lão trưởng làng và nhất là đã đồng cảm với những vần thơ. Chúc ngày mới tốt lành.

  lương thé phiệt - luongthephiet2@yahoo.com - 0977491935 - Vân tra An Đồng  (Ngày 16/07/2012 8:53:05)

Chào Lương văn Khánh (rất vui gặp người cùng họ). Lương Thế Phiệt xin cảm ơn bạn đã cảm nhận và động viên. Rất mong có ngày được gặp gỡ Lương văn Khánh. Chúc bạn và gia đình hạnh phúc.

  lương thé phiệt - luongthephiet2@yahoo.com - 0977491935 - Vân tra An Đồng  (Ngày 16/07/2012 8:50:13)

Hoàng Thị MinhThu đang là sinh viên năm hai của đại học HP với chuyên ngành không liên quan đến vănthơ nhiều lắm mà sao nói về thơ nghe khúc triết thấm đẫm cảm xúc đến thế.Có lẽ với gien của người cha sỹ quan mang tâm hồn nghệ sỹ đã truyền lửa sang con/. Thật hổ phụ sinh hổ tử. lão trưởng làng xin cảm ơn NTMT nhé.

  Nguyễn Hoàng Minh Thu - blue_sky_hn@yahoo.com - 01263488339 - Đại Học Hải Phòng  (Ngày 16/07/2012 0:58:46)

Có k ít nhà thơ đóng góp vào nền thơ ca Việt Nam.Nhưng đọc thơ của nhà thơ Lương Thế Phiệt,chúng ta đều tìm đc 1 nét riêng cho mình.Mỗi bài thơ là 1 tâm trạng,1 chủ đề khác nhau.Ta tự hỏi đây là những chủ đề của thơ hay chính là nỗi lòng tâm tư của tác giả?
Sâu lắng mà trầm tư.Đến với ''nhớ mẹ'',thì sâu thẳm trong lòng lại dạt dào 1 tình thân máu mủ,1 tc thiêng liêng nhất.Hình ảnh '' Mo cau'' quê nhà.''đổi thay''-tác giả đã đồng điệu tâm hồn mình với vườn cây,ao cá,với những gì ' bình dị nhất của đất quê!
Đi hết tâm trạng này đến tâm trạng khác.chúng ta đc gặp lại các cô gái Đồng Lộc.Một tình cảm trân trọng và biết ơn với những ng đã hy sinh vì đất nước.Rồi đến thương ng như thế thương thân,tác giả thương cả ng khiếm thị nghèo.
Lòng yêu thương con ng` cũng như ty thiên nhiên cảnh đẹp chiếm trọn tâm hồn tác giả.Với thể thơ lục bát- thể thơ truyên thống của dân tộc,tác giả đã cho chúng ta được đến với những gì bình dị nhất của cuộc đời!Biết làm thơ đã khó,để độc giả hiểu hồn thơ còn khó hơn.Lương Thế Phiệt đã làm đc điều đó với những trang thơ của mình!

  Lương Văn Khánh - lgkhanh28@yahoo.com - 0983566935 - Văn Lâm, Hưng Yên  (Ngày 15/07/2012 22:58:09)

Thơ của anh Lương Thế Phiệt rất đi vào lòng người, bởi đó là tâm sự thật của đời, xuất phát từ thực tế bình dị của cuộc sống , tình cảm, nhân bản. Vần điệu câu thơ cũng mượt mà, đọc không hề bị vấp. Cảm ơn anh Phiệt.
Lương Văn Khánh

  Đỗ Ngọc Linh - jupiterk30502@gmail.com - 0934110284 - 213A Lạch Tray, Ngô Quyền, Hải Phòng  (Ngày 15/07/2012 21:38:35)

Đọc thơ của tác giả Lương Thế Phiệt tôi như tìm thấy những gì bình dị nhất về tình người, cảnh vật, quê hương... càng đọc tôi như càng thấm thía tình cảm của nhà thơ dành cho người mẹ, người cha như "nhớ mẹ" , "đêm viết về cha" rồi những câu triết lý nhẹ nhàng mà sâu sắc trong bài thơ "Mo cau". hay những bài lục bát hai câu của ông. những mảnh đời của những bà cụ ăn mày, những chú bé đánh giày, những người hát xẩm.... trên hết tôi thán phục và yêu thơ ông như chính con người ông vậy.
Xin cám ơn tác giả!

Các bài khác: