Thứ tư, 24/04/2024,


Bùi Nguyệt (05/06/2012) 

   

   1-Vài nét về tác giả:

    Tác giả Bùi Nguyệt
    Quê quán: Hà Nội; hiện định cư tại CHLB Đức;
     Hội viên Hội Văn Học Nghệ Thuật Thành phố Chemnitz;
     Email: bimbenbon@yahoo.de
    Có nhiều tác phẩm đã được in và đăng tải trên các báo trong và ngoài nước.

     2- Thi phẩm lục bát:

 

 

VẸN ĐẦY TÌNH THƯƠNG

Từ ngày tạm biệt quê hương
Mây giăng nỗi nhớ niềm thương sóng trào
Chẳng đêm nào khác đêm nào
Đăm đăm đôi mắt dõi sao trên trời

Ngày mong... đêm nhớ... anh ơi!
Mượn vần thơ gửi bao lời thiết tha
Tình xuyên lục địa đôi ta
Vẫn nồng nàn vẫn diết da tháng ngày

Anh đất Việt em trời Tây
San bằng khoảng cách vẹn đầy tình thương...

LÀN QUAN HỌ DƯỚI TRỜI TÂY

Chao nghiêng vành nón quai thao
Ngọt ngào Quan Họ chênh chao mạn thuyền
Mượt mà khúc hát trao duyên
Trên màn ảnh nhỏ bỗng nhiên hiện về

Trời Tây sương phủ tứ bề
Lá Phong gói cả lời thề thuở xưa
Thương nhau biết mấy cho vừa
Dịu dàng hương sắc gió mưa dãi dầu

Đậm đà thấu hiểu lòng nhau
Tình em dải lụa bắc cầu vẫn đây
Làn Quan Họ dưới trời Tây
Mà xao xuyến dạ mà ngây ngất tình

Bao giờ hai đứa chúng mình
Theo liền chị với liền anh hẹn hò
Chớp mi mắt đợi môi chờ...
Cùng Trăng soi bóng bình thơ bên thềm!

 

VIẾT CHO CON

Tiếng con gọi mẹ trong đêm
Vòng tay ấm áp êm đềm: Mẹ ơi
Ngây thơ trong trẻo những lời
Cứ văng vẳng mãi xa vời canh thâu

Bao mùa lá đã thay màu
Ôm con thổn thức nhịp cầu giấc mơ
Mẹ hòa nước mắt vào thơ
Khẽ ầu ơ... thả vần mờ đêm sương

Cuộc đời của mẹ tha hương
Mưu sinh vất vả vấn vương kiếp người
Tóc xanh sương tuyết nhuộm rồi
Kết thành cánh võng ru hời bóng con


TÌNH THƠ

Anh đào khoe sắc rực hồng
Líu lo chim hót, cành thông đệm đàn
Âm thanh tràn ngập không gian
Hân hoan tình bạn nồng nàn vần thơ

Quý nhau anh hẹn em chờ
Trau vần chuốt tứ cơn mơ phiêu bồng
Tình người viễn xứ những mong
Nhịp cầu thơ... sắc nắng hồng hồn quê

Gió quê thổi mát bờ đê
Từ Chemnitz vẫn nhớ về Việt Nam
Nhớ cha mẹ nhớ xóm làng
Bao nhiêu nỗi nhớ... giăng ngang lưng trời

Sống trên đất khách quê người
Gom từng giọt nắng gửi lời thân thương
Khói lam chiều tỏa mờ sương
Ấm nồng hai tiếng quê hương đậm đà

Bùi Nguyệt

 

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
  ĐINH NAM KHƯƠNG - phatminh8@gmail.com -  - Mỹ Đức - Hà Nội  (Ngày 07/06/2012 13:35:26)

HÒA THƠ VÀO NƯỚC MẮT



Từ xưa tới nay, trên thi đàn thơ ca Việt Nam và thế giới ,mỗi nhà thơ thường có một số bài thơ làm rung động trái tim người đọc và tỏa sáng tới mai sau. Hầu hêt những bài thơ ấy đều là những bài thơ viết về mẹ,về con,nhất là những trường hợp xa cách ,thương nhớ đến mòn mỏi ! Vì những bài thơ ấy không phải viết ra bằng văn chương chữ nghĩa hào nhoáng ,không phải viết ra bằng sự lạnh lùng của trí thông minh ,mà nó được viết ra từ trái tim ấm nóng , nhớ thương khắc khoải . Được viết ra trong sự trào dâng Cảm xúc từ tấm lòng nhân ái của người viết đối với mẹ hoặc con . Nó thường được thể hiện bằng ngôn ngữ mộc mạc và chân thành nhất ,máu thịt nhất .Không hề pha trộn một ít giả dối hoặc vỏ bọc của những ngôn từ sáo rỗng . Đó là những bài thơ thương thật ! Nhớ mong thật ! Sung Sướng và khổ đau thật! Chứ không phải là sự “ Hờ thuê Khóc mướn” để đánh lừa bạn đọc !... Những bài thơ như thế ,ngay từ trong cốt lõi của nó đã chứa đựng sự hấp dẫn và thuyết phục . Làm cho người đọc phải ứa lệ !... Bài thơ “ Viết cho con” của nhà thơ Bùi Nguyệt Người việt Nam đang sinh sống ở Cộng Hòa Liên Bang Đức cũng không ngoài trường hợp đó …

Tác giả đã chọn thể thơ lục bát- một thể thơ truyền thống lâu đời của dân tộc Việt Nam mang đậm bản sắc độc đáo của người Việt Nam ,rất gần gũi với tâm hồn và hơi thở cuộc sống thường ngày của người Việt Nam ,để miêu tả tình cảm dạt dào của người mẹ đối với đứa con máu thịt của mình sau 25 năm xa cách. Tình cảm đó đã được kìm nén và cô đúc lại trong 12 câu thơ lục bát ngắn gọn với ngôn ngữ giản dị ,trong sáng mà ta vừa tìm thấy trên đỉnh núi cao của văn chương chữ nghĩa chứ không phải là sự nôm na ,dông dài . Nó luôn được hiện lên lấp lánh qua những hình tượng kỳ diệu của thi ca với những cảm xúc thẩm mĩ rất đẹp!

Ở phương trời xa lạ ,để mưu sinh, để chắp cánh cho con bay đến chân trời mơ ước ,25 năm xa cách ,25 năm “ Lá đã thay màu” Không có đêm nào nhà thơ – người mẹ Bùi Nguyệt lại không nghe thấy tiếng con gọi

“ Ngây thơ trong trẻo những lời

Cứ văng vẳng mãi xa vời canh thâu”

25 năm nghe tiếng con gọi trong những đêm xa cách ấy ,bùi Nguyệt đã “ Hòa nước mắt vào thơ” bên ngọn đèn cô đơn và trước những trang giấy trắng. Để tình cảm của chị bay lên trong sự thăng hoa cùng những vì sao xa xôi nơi phương trời thương nhớ …Cứ thế cảm xúc trong thơ luôn vận động và phát triển đến đỉnh cao trào dâng của tâm hồn .Đó chính là lúc bài thơ đã khép lại và mở ra những cửa sổ lớn của tâm trạng với 4 câu thơ tài hoa hé lộ tài năng và sức sáng tạo của người viết



Cuộc đời của mẹ tha hương

Mưu sinh vất vả vấn vương kiếp người

Tóc xanh sương tuyết nhuộm rồi

Kết thành cánh võng ru hời bóng con

Hai câu thơ cuối cùng đó là sự xuất thần của ngòi bút , nó tỏa sáng và mang lại ý nghia cho toàn bài ,nâng nghệ thuật của bài thơ lên một tầng cao mới . Hình tượng mái tóc xanh của mẹ sau 25 năm xa cách và nhớ thương con vô hạn giờ đã trở thành một mái tóc bạc .Mái tóc bạc ấy đã bện thành một cánh võng êm ái để ru bóng con . Vì thân xác của con còn cách mẹ một khoảng trời xa lắc .Lục bát là một thể thơ cũ kĩ đến cổ xưa nhưng dưới ngòi bút của Bùi Nguyệt đã trở nên mới mẻ và độc đáo một cách kì lạ . Tôi thực sự phải nghiêng mình trước hai câu thơ này của chị

Rất mong chị luôn mạnh khỏe và may may mắn ở phương trời xa lạ để luôn nhớ về tổ quốc Việt Nam thân yêu của chúng ta .Nơi có mái nhà bình yên của chị ,nơi có những giọt máu đào ấm nóng đang nhớ về trái tim thổn thức của chị - một trái tim đa cảm và tràn đầy vẻ đẹp của tâm hồn thi ca Việt Nam

Hà Nội ngày 6- 6- 2012

Nhà thơ Đinh Nam Khương

Hội viên hội nhà văn Việt Nam



 

  bùi Nguyệt - bimbenbon@yahoo.de - 015201705415 - Chemnitz, CHLB Đức  (Ngày 07/06/2012 5:28:13)

Bùi Nguyêt xin chân thành cám ơn anh Đinh Văn Ưng, anh Hồ Đình Bắc chị Ngọc Ánh và các bạn đã đọc và có cảm nhận cho chùm bài thơ của Bùi Nguyệt
Lời động viên chia sẻ của các anh, chi nói riêng và của quê hương nói chung là điểm tựa tinh thần chắp cánh những vần thơ cho em ngày càng mượt mà sâu sắc hơn
Chúc các anh, chị và gia đình khỏe, vui, nhiều thành công trong cuộc sống.

  Ngọc Ánh - vanthu2@gmail.com -  - Bà Rịa -Vũng Tàu  (Ngày 05/06/2012 9:49:49)

LỜI BÌNH “ VIẾT CHO CON”


Đọc “Viết cho con” chắc hẳn ai cũng thương người mẹ vì trong tất cả nỗi buồn trần thế, thì có lẽ là nỗi buồn của người mẹ phải xa con là tê tái nhất, giày vò nhất.

Mở đầu bài thơ:

Tiếng con gọi mẹ trong đêm.

Vòng tay ấm áp êm đềm mẹ ơi

Ngây thơ trong treo những lời

Cứ văng vẳng mãi xa vời canh thâu

Hình ảnh con thơ vòng tay ôm cổ mẹ cất tiếng gọi” ngây thơ trong trẻo”, ta có cảm giác là đứa con đang trong vòng tay mẹ thật. Người mẹ đang cảm nhận cả sự êm đềm, ấm áp của con bằng xúc giác của mình, đó chỉ là sự tưởng tượng mà thôi. Nhớ con quá mà hóa thành hoang tưởng tiếng con văng vẳng mãi canh thâu. Xét về mặt tâm lý đây là câu thơ rất thật trong trạng thái người mẹ mà nỗi nhớ con gần tới mức có thể phát điên lên được. Đây là nỗi đau buồn rất thực được thể hiện bằng thơ

Chỉ có bốn câu thơ thôi mà ta cảm nhận được cả không gian và thời gian của tiếng con gọi mẹ. Không gian là cách xa vời vợi.Thời gian là trong đêm tối. Ôi!Trong đêm mới càng thêm xót xa, tê tái ở cảnh tình mẹ phải xa con, con phải xa mẹ

Cuộc đời của mẹ tha hương

Mưu sinh vất vả vấn vương kiếp người

Để rồi, trời ơi! Chỉ nghe tiếng con trong thần giao cách cảm, trong tâm tưởng hoăc trong giấc mơ mà thôi. và đây là ở trong tâm tưởng nên mới hình dung được sự mềm mại, ấm áp và tiếng con “ngây thơ trong trẻo”. Vì trong tâm tưởng nên mới hòa nước mắt vào thơ“ và "khẽ ầu ơ” cho vợi đi niềm thương nỗi nhớ:

Mẹ hòa nước mắt  vào thơ

Khẽ ầu ơ…thả vần mờ đêm sương

Câu thơ hay quá! Ẩn dụ nhưng không hề ẩn dụ - đó là nỗi đau rất thật, Những giọt nước mắt chảy tràn trong đêm. Nên thơ là nước mắt, nước mắt là thơ, chảy suốt canh thâu dưới sương mờ thổn thức. Một không gian buồn trùm lên tâm hồn người mẹ nhớ con.

Ta khó thể tưởng tượng được vì không phải một vài đêm, một vài tháng, một vài năm như thế đâu, mà nỗi buồn đau này đã gặm nhấm cả cuộc đời nữ sỹ từ lúc tóc còn xanh cho đến khi điểm bạc

Tóc xanh sương tuyết nhuộm rồi

Kết thành cánh võng ru hời bóng con

Câu thơ “tóc xanh sương tuyết nhuộm rồi” vừa diễn tả được sự gian lao, vất vả, vừa nói lên sự chuyển hóa về tuổi tác của nhà thơ. Tính hàm xúc khá rõ nét trong thơ Bùi Nguyêt. Đó là điều đáng trân trọng và ghi nhận.

Khép lại bài thơ là một hình ảnh đẹp – đẹp như sự hy sinh bản thân mình để nuôi con khôn lớn, trưởng thành của nhà thơ. Cả cuộc đời nữ sỹ đã hóa thành cánh võng ru con.



Ngọc Ánh
 

  Hồ Đình Bắc - hodinhbac@gmail.com - 0912280375 - Thành phố Vũng Tàu  (Ngày 05/06/2012 8:55:54)

Xin chào Bùi Nguyệt!
Hồ Đình Bắc chúc mừng chùm thơ tâm huyết của Bùi Nguyệt được gửi từ nửa vòng quả đất về Việt nam với nỗi nhớ quê da diết của tác giả:
"Từ ngày tạm biệt quê hương
Mây giăng nỗi nhớ niềm thương sóng trào
Chẳng đêm nào khác đêm nào
Đăm đăm đôi mắt dõi sao trên trời". Xa quê ai không nhớ về nơi chôn rau cắt rốn, nơi có người thân và những kỷ niệm tuổi ấu thơ. Tác giả Bùi Nguyệt và Chu Văn Keng (CHLB Đức) ở mỗi bài thơ, chùm thơ ta đều gặp những ý những tứ thơ tha thiết với quê hương:
"Sống trên đất khách quê người
Gom từng giọt nắng gửi lời thân thương". Bởi nơi tuyết phủ trắng trời gặp người đi gom từng giọt nắng để gửi về quê hương ai thấy hình tượng ấy mà không dung động, cảm thông cho những người viễn xứ biền biệt nơi đất lạ. Chúng tôi những đọc giả Việt nam cảm ơn tấm lòng của những người con xa quê, xa Tổ quốc vẫn đau đáu nỗi niềm nhớ về Tổ Quốc quê hương bằng những câu thơ chan chứa tình người.
Em ơi tình nghĩa "vẹn đầy..."
"Nhớ làn quan họ trời Tây" mượt mà
"Viết cho con" ấm lòng cha
"Tình thơ" Bùi Nguyệt chan hòa tình thương
Xa quê ngàn vạn dặm đường
Lòng em vẫn nhớ quê hương vẹn đầy
Anh đất Việt, em trời Tây
Thơ buồn khắc khoải những ngày xa quê.
Chúc Bùi Nguyệt mạnh khỏe, hạnh phúc có nhiều thơ hay gửi về Tổ quốc.
Hồ Đình bắc

  Văn Đình Ưng - vandinhung@gmail.com - 0904166322 - Hà Nội  (Ngày 05/06/2012 8:39:27)

Chào bạn Bùi Nguyệt,
Đọc mấy bài thơ lục bát của bạn mà tôi hồi tưởng lại những ngày sống và học tập bên Nga, rồi cũng đi qua chơi các nước XHCN anh em, gặp bạn bè, đêm về cũng nhớ nhà, nhớ quê dat diết. Những câu thơ của bạn làm rung động lòng người xa quê:
"Từ ngày tạm biệt quê hương
Mây giăng nỗi nhớ niềm thương sóng trào
Chẳng đêm nào khác đêm nào
Đăm đăm đôi mắt dõi sao trên trời"
"Nhớ cha mẹ nhớ xóm làng
Bao nhiêu nỗi nhớ... giăng ngang lưng trời"
Cảm ơn và chúc bạn vui, khỏe, có thêm thơ lục bát nhớ về quên hương bạn bè. Ở quê nhà cũng nhớ các bạn đang phải xa quê hương nhiều lắm

Các bài khác: