Chủ nhật, 22/12/2024,


Hương bưởi (18/03/2012) 
 
… Nửa đời phiêu dạt xa quê
Gót chân viễn xứ dò về nhịp quen
Người đâu cũng mắt hạt huyền
Thèm hương bưởi lạc đậu trên tóc mình…
(Bùa quê – Văn Thùy)
 
 
 
Đêm mùa Xuân nằm trong chăn ấm nghe mùi thơm thả vào trong gió lạnh! Nghe hạt mưa bụi mùa Xuân đọng đầy trên cánh hoa mỏng ướt rơi rất nhẹ... Từng chùm hoa trắng tinh, mềm mại bung nở khoe nhụy vàng toả hương thoang thoảng khiến cho lòng người muốn giữ mãi khoảnh khắc này.
Giữa đất trời mùa Xuân có biết bao loài hoa khoe sắc thắm, ong bướm dập dìu tìm hương hút mật nhưng đâu đó có một loài hoa vẫn thầm lặng toả hương thơm, nồng nàn, dịu mát, rắc trắng những mảnh vườn quê.
Hoa bưởi, loài hoa có trong mỗi dịp tết đến Xuân về. Quê hương tôi, miền quê nghèo nằm ven sông Hồng quanh năm lắng đỏ phù sa. Mùa Xuân đến người dân quê tôi không có điều kiện chơi hoa mai, hoa đào như người dân thành thị, họ đón tết bằng mùa hoa bưởi nở trắng vườn nhà.
Hoa bưởi trắng ngập lối đi, vương đầy vai áo người qua ngõ, toả hương dịu dàng trong mỗi góc khuất của vườn quê. Hoa bưởi là tất cả những gì yêu thương nhất, nâng niu nhất của người dân quê tôi mỗi độ Tết đến Xuân về...
Trong ngày Tết, trên bàn thờ gia tiên của mỗi gia đình không thể thiếu được quả buởi bầy mâm ngũ quả. Trái bưởi ấy đẹp nhất hái trong vườn nhà là dành dụm của cả một năm chăm sóc vun trồng. Cùng với đó là bát nước trong thả hoa bưởi trắng ngần cùng chén trà xanh tiếp khách. Con cháu quây quần nghe ông bà, cha mẹ kể chuyện một năm qua đi và dự định cho năm mới.
Hoa bưởi nhẹ nhàng tinh khiết như người thôn nữ, bình dị toả hương vào mùa Xuân. Bà nội tôi thường hay dạy chúng tôi cách dùng cánh hoa bưởi để làm đẹp. Mỗi năm vào ngày 30 Tết bà nhặt hoa bưởi đun nước tắm cho cả gia đình, nhằm xua tan mỏi mệt, rũ sạch bụi của năm cũ đón mùa Xuân mới bình an.
Bà nói dùng hoa bưởi gội đầu mái tóc sẽ rất mềm và đẹp, nên các bà, các mẹ quê tôi đều có mái tóc dày, đẹp óng ả là vậy! Mùa Xuân mang hoa bưởi thoảng trong mái tóc người thôn nữ, tan vào gió, thấm trong từng giọt mưa xuân cho đất nồng nàn hơi ấm, nuôi cành lá xum xuê, cho người đi xa nhớ thầm được trở về quê mẹ, thả bước chân trên con ngõ đất trải trắng hoa bưởi thơm ngào ngạt.
Bưởi quê tôi được nuôi dưỡng từ mạch nguồn của dòng nước sông Hồng, của phù sa cát mịn, nên vườn bưởi nhà ai cũng tươi tốt, quả bưởi ngọt đến lạ. Vị thanh mát của nó ăn một lần là nhớ mãi không quên. Mùa Xuân đến, mùa hoa bưởi lại về. Cuộc sống giờ khấm khá hơn xưa rất nhiều, nhưng có ai đó còn dành một phút tĩnh lặng để cảm nhận về hương bưởi khi ngoài kia đất trời đang náo nức vào Xuân.
Mùa Xuân về cô gái tiễn chàng trai lên đường bằng tình yêu giấu trong chùm hoa bưởi. Để bà tôi, mẹ tôi vẫn nhặt hoa bưởi ủ vào tóc. Để chúng tôi, những con chim đã sải cánh bay xa khỏi vườn bưởi quê nhà, mỗi độ ngoài kia xuân ồn ào đến, vẫn thấy rưng rưng một nỗi nhớ. Mùa này vườn nhà mình đang nở trắng hoa...
 
 
Nguyễn Thị Tháu
(Báo Đại Đoàn Kết)
Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: