Chủ nhật, 22/12/2024,


TRUYỆN KIỀU VÀ KHOAI LANG MÙA LŨ (05/03/2012) 

 

Hôm chạy lũ qua cầu Trường Tiền, tôi gặp một Mệ già (chắc cũng đã ngoài bẩy mươi tuổi) cùng một gánh khoai lang vừa luộc xong còn khói nghi ngút, trùm áo mưa ngồi bán nơi đầu cầu.Tôi hỏi:
- Sao Mệ không ở nhà? Lũ lên lút hết cả phố rồi kìa!
Mệ trả lời tỉnh queo:
- Lều của Mệ lút từ hôm qua rồi!
- Thế đồ đạc của Mệ trôi hết à? Tôi tò mò hỏi.
- Có chi mà trôi, có bây nhiêu đây thôi...Mệ chỉ vào vào cái rổ ở một bên quang. Tôi thấy hai cái nồi nhỏ,dăm cái lọ con con...(chắc là đựng gia vị) vài cái rổ nhựa cũ... Đặc biệt có một quyển sách cũ bỏ cẩn thận trong bao ni lông buộc lên thân chiếc quang một cách chắc chắn.
- Đây là sổ ghi nợ của Mệ à? Tôi chọc đùa Mệ.
- Truyện Kiều của Mệ đó, nợ nần chi, nợ đời thì có! Lúc nào không có người mua khoai, Mệ lại bói Kiều cho khách du lịch kiếm tiền mua thuốc rê hút chơi...Mà chú có muốn bói không? Mệ xem cho...linh lắm!!!
Mệ săm soi nhìn tôi, ánh mắt ngời lên sự tự tin của một pháp sư cao thủ.Tôi nổi hứng tò mò,gật đầu đồng ý.
- Phải thành tâm vào nghe chưa! Mệ dặn dò, rồi mở bao ni lông, lấy quyển Kiều cũ kĩ trịnh trọng đặt vào tay tôi. Tôi nghiêm trang khấn vái rồi giở ngay trang đầu tiên.
- Chu cha...Chú thì tài năng, nhưng mà bị ghen tỵ lắm đó nghe!
- Ai ghen tỵ hả Mệ?
- Đời chứ còn ai nữa.Đây nè : Trăm năm trong cõi người ta. Chữ tài ,chữ mệnh ấy là...
- Trời ơi! Mệ đúng là thông tuệ hơn người... Gía mà Mệ là trưởng phòng tổ chức cán bộ thì con được nhờ hung rồi...Mệ có muốn con viết tặng Mệ mấy câu thơ không?
- Chú cũng là bí sỹ hả ?
- Bí sỹ là gì hả Mệ ?
- Là mấy người làm thơ đó!
- Mệ ơi... là thi sỹ, chứ không phải là bí sỹ....
- Rứa hả!!! Mệ cứ nghe mang máng vậy... chứ có được học hành chi mô!
Tôi với Mệ nhìn nhau cười sặc sụa...Dứt trận cười, Mệ lau mắt bảo tôi :
- Ừ, chú viết đi.
Tôi viết vào mảnh giấy, rồi đưa cho Mệ.
- Trăm năm trong cõi người ta,
Lụt ni to rứa, chắc là đói hung...
Mệ đọc to,ngoác miệng định cười, nhưng không hiểu sao nụ cười bỗng méo xẹo, tắt ngủm...
- Ừ hè, lụt đã to, thủy điện còn xả thêm nước, lũ cao quá. Cái lều của Mệ ở cồn Hến bữa ni chắc trôi luôn rồi!!!
- Chắc không sao đâu! Tôi cố an ủi Mệ...Con gửi tiền bói Kiều.Mệ xem hay lắm.
- Thiệt không?
- Thiệt.
- Nhưng mà năm mươi ngàn thì nhiều quá...Người ta chỉ trả Mệ mười ngàn thôi .
- Mệ cứ cầm lấy. Con biếu Mệ.
- Cảm ơn chú. À mà này: Chú cầm mấy củ khoai ăn cho vui. Khoai tím thơm và ngon lắm đó.
Tôi cầm gói khoai nóng hổi đi qua cầu Trường Tiền. Dưới cầu... “Con sông dùng dằng, con sông không chảy..." của Thu Bồn đã biến đâu mất, thay vào đó là cả một biển nước mênh mông nhấn chìm mọi nẻo đường thành phố. Trên dòng chảy chính của nó đầy những xoáy nước dữ dội và những con sóng rít lên như sói hú. Dòng lũ mang từ thượng nguồn về thành phố, về biển vô vàn những củi gỗ,rác rưởi, xác chết của đủ loài động vật, nồng nặc mùi xú uế. Nhưng chỗ Mệ già đang ngồi bán khoai nơi đầu cầu, mùi khoai lang tím xứ Huế vẫn thơm ngát lan tỏa trong gió, trong mưa...Và cả truyện Kiều của Nguyễn Du cũng vẫn đồng hành với người dân xứ Huế mỗi mùa mưa bão. Một tứ thơ dâng lên trong lòng, "Bí sỹ" tôi phải ghi ngay lại kẻo quên mất:
Sông Hương sóng vỗ trên bờ
Đâu sông? Đâu phố? Bây giờ hỏi ai?
Trường Tiền Mệ gánh trĩu vai
Bên thơ với lại bên khoai lót lòng...
 
Huế Mùa lụt 2011
 
Hoàng Thảo Chi
Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
  Nguyen thi Hong - maithuyduong@yahoo.com - 0916806346 - Tp Ninh Binh  (Ngày 11/04/2012 23:16:13)

Bài viết thật cảm động!
Đọc bài viết của H.T.C tôi cứ hình dung ra một bà mẹ - một người phụ nữ VN thật xứng đáng với 8 chữ vàng: Anh hùng, Bất khuất, Trung hậu, Đảm đang. Tuy nhiên tôi e phải thêm 2 chữ nữa mới xứng với Mệ, đó là Sáng tạo!
Tôi rất yêu cách hành văn của tác giả: vừa hài hước, vừa dí dỏm song vẫn đủ để nói lên nhiều điều khiến ta phải suy ngẫm.

  Đặng Quang Long - thuong.dangvo@yahoo.com - 0984836314 - Quang hanh, Cẩm phả, Quảng ninh.  (Ngày 02/04/2012 10:15:23)

@ Hoàng Thảo Chi thân mến !

Bài TẢN BÚT của Thảo Chi viết về trận lũ lụ năm nào ở xứ Huế,mà cứ như mới đây ở mọi miền quê bị lũ lụt cuốn trôi.
Dù rất đau,rất buồn,rất khó khăn...nhưng đâu đó vẫn có những con người chịu thương,chịu khó...bao dung và cao thượng biết bao.

Bài viết rất hay và đáng đọc và suy ngẫm.
Cảm ơn Hoàng Thảo Chi.

ĐQL

  hoàng anh - hoanganh1976nct@yahoo.com.vn - 01695818555 - Nhân hoà, Thanh xuân, hà nội  (Ngày 07/03/2012 15:53:52)

Huế đã thân thương trong câu hò, câu hát, nay lại thấy Huế thương hơn trong bài viết “ chuyện Kiều và khoai lang mùa lũ”của Hoàng Thảo Chi, cảm ơn nhiều. Tôi là bạn đọc, mến mộ “lục bát’ và mến mộ cả tác giả và các thành viên tham gia. Thực lòng, ý thơ “Lục bát’cuối bài làm tôi cứ nao nao. Hầu như năm nào Huế cũng ngập lụt và thành “Mùa lũ”. Một cố đô, bao nhiêu di sản thế giới ..mà cứ chìm trong nước “ đâu sông, đâu phố”, người vãng lai còn dầu lòng, huống chi các nhà văn hoá, các nhà quản lý di sản.. Ngậm ngùi lắm. Giải pháp thế nào cũng có, nhưng chắc là chưa ngăn được dòng lũ. Trước tiên hàng năm, sau lũ nên tăng cường cấp kinh phí tu bổ, sửa chữa di sản là hơn cả. Cảm ơn Thảo Chi vì không những thích “Lục bát” mà yêu cả di sản thế giới nữa. Có yêu Huế, biết quý, giữ gìn, bảo vệ di sản.. anh mới có tứ thơ ( ảnh gửi kèm) nói lên tâm trạng đó.
Có một tâm tư. Khoai xứ Huế mùa lũ của anh ngon thế “mùi khoai lang tím xứ Huế vẫn thơm ngát lan tỏa trong gió, trong mưa...” Còn ..Tôi quê “cầu tõm’, lớn được là vì có khoai lang, nên thích khoai, nhất là khoai ngập nước, mùi cứ “thum thủm” nhưng ngon không kém đâu. “Khoai lang mùa lũ” làm tôi nhớ và thèm khoai quê tôi quá.

  Nguyễn Đình Thái - thaiquangninh@gmail.com - 01294672426 - Tổ 41, phường Hà Trung, thành phố Hạ Long, tỉnh Quảng Ninh  (Ngày 06/03/2012 12:37:04)

Hoàng Thảo Chi ơi! Tôi đọc anh mà đang khóc, có xấu hổ không kia chứ. Cả bài viết của anh đã là một bài thơ hay rồi. Sắp đến ngày giỗ bác ruột tôi mất trong trận đói tháng ba năm Át Dậu ở Thái Bình trong cái đận chết hơn hai triệu người dân Việt ấy. Cầu mong cho người mệ Huế bình an và có khoai lang để bán, không bị các anh Công an bắt

Các bài khác: