Tên tôi là cái tên duy nhất được nhắc đến vì chưa nộp học phí. Tự nhiên tôi cảm thấy trong lòng có cảm giác hơi mặc cảm, chạnh lòng và cả xót xa… Mặc cảm vì bản thân là người giữ vị trí quan trọng trong lớp, vậy mà tôi cũng không hoàn thành được việc mà các bạn đã làm xong. Chạnh lòng vì chỉ nhận được những lời nhắc nhở mà không được hỏi tại sao tôi chưa đóng học phí. Hình ảnh cả bố và mẹ đều đang phải điều trị trong bệnh viện làm trào dâng lên trong tôi cảm giác thật buồn, muốn khóc nhưng không thể, cứ nghẹn ứ lại trong sự tủi thân. Tôi là con của những người lao động bình dân, sống dựa vào những buổi chợ hôm sớm. Cả bố và mẹ nằm viện có nghĩa là quãng mưu sinh đó bị gián đoạn. Gánh nặng cơm áo đã là quá chật vật, để có tiền cho con học đại học, hai đôi vai gầy lại chồng chất liêu xiêu.
Chiều nay thư viện thật vắng, chỉ lác đác có vài bạn sinh viên đến đây chuẩn bị cho kỳ thi sắp tới. Thú thật, tôi tới thư viện không hẳn là vì mục đích học tập. Tôi đến như để tìm cho mình một chốn bình yên, tìm niềm vui trên những trang sách để tạm quên đi khó khăn, nỗi cô đơn và sự trống trải trong lòng. Tôi ngồi ở hàng ghế giữa, nơi có ô cửa sổ hướng ra phía sau tòa nhà. Hàng cây xà cừ cổ thụ với những tán xanh mướt, trải rộng, đu đưa theo từng cơn gió như gửi lời chào thân mến đến một người đang tâm trạng như tôi. Dù sao, với ý nghĩ ngộ nghĩnh đó, tôi cũng thấy nỗi buồn dịu đi vài phần. Đang mải mê suy nghĩ, tôi chợt nghe tiếng một cô giáo bước vào phòng. Đó là cô giáo tiếng Trung của tôi, tôi chào cô và cô đáp trả lại tôi bằng nụ cười thật dễ mến.
Bất chợt cô tiến lại gần phía tôi, chỉ với một câu hỏi thôi mà sao tôi thấy đầy cả sự quan tâm trong đó: “Em à, có phải em đang gặp khó khăn gì đúng không? Cô thấy trên khoa báo chỉ mình em chưa nộp học phí”. Câu hỏi này như cho tôi cởi mở lòng mình, tôi kể cho cô nghe về chuyện của tôi. Ánh mắt chất chứa thông cảm cùng với lời động viên của cô làm tôi thật sự cảm thấy nhẹ nhõm và ấm áp. “ Cô cho em mượn tiền để đóng học phí, em đừng ngại, khi nào gia đình bớt khó khăn em gửi lại cô cũng được”. Trước hết phải nói là tôi rất bất ngờ và vô cùng xấu hổ, vì chưa bao giờ tôi có ý định mượn tiền của ai đó, nhất là mượn cô giáo. Tôi đã một mực từ chối, nhưng với những lời lẽ chân thành đến xúc động, cô động viên tôi mang số tiền đó đi nộp. Vậy là cô đã mang nỗi lo canh cánh của tôi gửi vào cơn gió.
Tôi còn nhớ, có lần, khi chuông vừa reo là lũ sinh viên chúng tôi ùa ra về. Nào là trêu chọc, nào là đùa nghịch, thật vui vẻ và sảng khoái sau những tiết học dài. Thật không may, có một bạn sinh viên cõ lẽ vì đi nhanh quá, bạn bị ngã chẹo cả chân. Cô đi phía sau vội vàng đỡ bạn dậy, hỏi han, rồi lại hấp tấp đi mua đá về chườm cho bạn ấy không quên ân cân nhắc nhở phải chăm sóc chân sai khớp như thế nào. Bạn biết không, bản thân cô cũng đang bị đau (cô cũng vừa bị ngã), chân cô vẫn còn đi tập tễnh vậy mà khi nhìn thấy học trò bị chấn thương, cô vẫn cố gắng xoa dịu bạn ấy bằng sự chăm sóc trìu mến. Tôi thầm nghĩ, chỉ có tình thương đặc biệt với học trò mới thôi thúc cô làm như vậy. Cô cũng là một người mẹ, cô hiểu được cảm xúc của người mẹ khi thấy con đau… Chúng tôi, những sinh viên của cô, dù không được ở gần bên mẹ nhưng vẫn tìm thấy hình bóng mẹ trong cô.
Tôi vào trang Web tiengtrungdainam.com thấy rất nhiều sinh viên coi cô là thần tượng. Thật thú vị là có rất nhiều bài viết của các bạn sinh viên chuyên ngành khác, thậm chí có bạn còn ở tận đất nước Trung Quốc xa xôi. Giáo trình Hán ngữ mà chúng tôi và sinh viên tiếng Trung, cũng như nhiều cơ sở đào tạo đang sử dụng chính là những cuốn sách do cô biên soạn. Thật may mắn cho chúng tôi là được truyền thụ kiến thức bởi chính cô giáo đứng tên trên những bộ sách và từ điển Hán ngữ nổi tiếng. Tôi tin các em học sinh Trung học, nếu thi đỗ vào Trường Đại học Đai Nam học tiếng Trung, sẽ có nhiều cơ hội để học hỏi thành tài dưới sự dìu dắt ân cần, nhiệt huyết và đầy trí tuệ của cô.
Thấm thoắt vậy mà cô đã dạy chúng tôi được hai năm, quãng thời gian đủ dài để chúng tôi hiểu được tấm lòng của cô . Không chỉ là một cô giáo tài năng, hết lòng vì sự nghiệp mà cô còn là hiện thân của người phụ nữ Việt Nam thân thiện, hiền hòa, dễ mến. Sâu thẳm trong trái tim tôi có hai người phụ nữ: một người thầy và một người mẹ. Trong mắt tôi, cô giáo của tôi đẹp như một bông hoa ngọc lan. Ngọc lan bé nhỏ, hiền lành nằm e ấp trong những tán lá và hương thơm tinh khiết của loài hoa này lan tỏa dịu dàng vào không gian khiến cho những ai ở gần đều thấy tâm hồn thật nhẹ nhõm. Ngọc lan mang vẻ đẹp thanh nhã và đài các và cô giáo của tôi cũng vậy. Cô là ai? Xin mời bạn ghé qua trang Web tiengtrungdainam.com sẽ rõ.
Xin kính chúc cho bông ngọc lan xinh đẹp luôn luôn tươi trẻ, tràn đầy sức sống và luôn hạnh phúc bên những tán lá của mình. Em mong rằng cô sẽ mãi là nguồn động viên bất tận cho chúng em để chúng em có thể tự tin và bản lĩnh hơn, khi bước vào đời, để những con chim non sẽ sải rộng cánh bay vút vào bầu trời hoài bão và không gian mênh mông của bốn biển năm châu.
Yêu quý cô nhiều hơn những gì có thể nói!
Hà Lệ Quyên
Lớp TA02-01
Trường Đại học Đại Nam Hà Nội
Trần Thị Thanh Liêm - thanhliemdainam@yahoo.com - 0987 641 698 - Đại học Đại Nam 56 Vũ Trọng Phụng Hà Nội - Phú Lãm Phú Lương Hà Đông HN
(Ngày 19/11/2011 15:07:33)
Xin trân trọng cảm ơn thầy giáo Nguyễn Khắc Kình. Hướng đến ngày nhà giáo Việt Nam, với chút lòng thành của mình, tôi muốn gửi những lời tri ân sâu sắc nhất tới các thầy, cô giáo đã, đang & sẽ cống hiến sức mình cho nền giáo dục của nước nhà, đã dạy dỗ tôi trưởng thành, nên người và hòa vào cái nghiệp “chèo đò” ấy. Tác giả rất mong những vần thơ nhỏ này có thể tiếp tục khơi dậy lòng tự hào của các thầy cô, của dân tộc ta về một nền giáo dục Việt Nam đang trên đà đổi mới, sáng tạo & phát triển!
Nguyễn Khắc Kình - lynguyenlien@yahoo.com - 0904 32 36 33 - Hà Đông - Hà Nội
(Ngày 26/10/2011 15:51:09)
Trước khi đọc bài viết này trên trang: Lục bát quán, tôi đã được đọc bài: Cô giáo Tiếng Trung của tôi trên tập san của Trường Đại học Đại Nam trong số4( 5/2011).Tôi rất mừng vì trong một Trường Đại học của chúng ta đã có những Cô giáo tận tụy với học trò, yêu thương các Em như con đẻ của mình, lo cho học trò cả những vấn đề khó khăn về kinh phí đóng hoc?? Chỉ một chi tiết Cô giáo Liêm lo lắng cho một em học trò nghèo mượn tiền để đóng học phí đúng quy định... cũng nói lên nhiều điều, nhưng cao hơn, sâu sắc hơn chuyện tiền nong là Cô Thanh Liêm đã tôn trọng các em, không muốn mảy may sự xúc phạm đến lòng tự trọng của các em học sinh!Cô hiểu thấu tâm hồn trong sạch của các em rất dễ bị tổn thương nên bằng mọi cách, Cô giúp em " hoàn thành" trách nhiệm, bổn phận đóng góp với nhà trường theo nội quy, quy chế chung...Đến Trường Đại Nam , tôi còn được biết nhiều câu chuyện về tình Cô trò thật đáng trân trọng liên quan đến Cô giáo Tiếng Trung của Trường...
Trần Thị Thanh Liêm - thanhliemdainam@yahoo.com - 0987 641 698 - Đại học Đại Nam 56 Vũ Trọng Phụng Hà Nội
(Ngày 04/10/2011 21:48:21)
Xin trân trọng cảm ơn Quý độc giả Tran Dai Thang, Cô giáo tiếng Trung Nguyễn Thị Luyện, Nhà thơ – Tiền bối – Thầy Nguyễn Đức Tùy, Thầy giáo tiếng Trung – nhà văn Đào Phong Lưu, Quý độc giả Trần Đức Lợi, Sinh viên Đức Linh, Sinh viên cũ – Nhà báo Minh Lý cùng quý vị độc giả về tất cả những sự đồng cảm, những tình cảm ngọt ngào mà quý vị đã giành cho tôi.
Minh Lý - lyminh_85@yahoo.com - 0904 086 098 - Hòang Mai - Hà Nội
(Ngày 04/10/2011 16:53:09)
Giới học giả - học sinh - sinh viên tiếng TQ và thậm chí những người bạn TQ có mối thâm tình với VN ít nhiều đều đã nghe danh biết tiếng cô giáo Trần Thị Thanh Liêm trường ĐH Hà Nội(tiền thân là ĐH Ngọai Ngữ HN) với công trình đồ sộ biên sọan giáo trình giảng dạy, từ điển Trung - Việt Việt-Trung và vô vàn tài liệu tham khảo cực kỳ bổ ích và lý thú cả về chuyên môn lẫn về kiến thức xã hội. Là một người may mắn đc cô yêu thương dìu dắt, chỉ dạy khôn lớn dưới mái trường Ngọai ngữ HN, tôi vô cùng biết ơn những tháng ngày sống bên cạnh cô, đc nghe những lời căn dặn thấm thía từ cô, đc cô cho cọ xát bằng thực tiễn đời sống-những cơ hội mà nếu để tự thân mình tìm chưa chắc đã chạm đến đc. Cô giáo của tôi, giản dị và dịu hiền, năng động và luôn cầu tiến, chưa bao giờ ngưng nghỉ việc trau dồi nghiên cứu, luôn cầu tòan ngay chính với bản thân mình. Dưới bàn tay cô, bao lớp lớp sinh viên đã ra đi, trở thành những người có ích cho xã hội, có nhiều người còn gặt hái đc những thành công, thậm chí rất thành công và luôn quay về tìm gặp cô mỗi độ hiến chương nhà giáo...
Đức Linh - hoangtubuon_2406@yahoo.com.vn - 01657995205 - Đồng Hới - Quảng Bình
(Ngày 04/10/2011 12:22:09)
Cô ngồi soạn bài đêm đêm
Trần Đức Lợi - tranduclai@gmail.com - 01695716818 - Đồng Lê - Tuyên Hoá - Quảng Bình
(Ngày 04/10/2011 12:06:35)
CÔ GIÁO EM YÊU
Đào Phong Lưu - dphongluu@yahoo.com - 0984955034 - Nhà máy Gang Cầu Thiên Phát, Hoàn Sơn, Tiên Du, Bắc Ninh
(Ngày 04/10/2011 10:56:54)
O LÀ CÔ GIÁO THANH LIÊM
Nguyễn Đức Tùy - ndtuy@yahoo.com.vn - 0974131428 - Việt Trì-Phú Thọ
(Ngày 04/10/2011 9:54:37)
CÔ GIÁO CỦA EM
Nguyễn Thị Luyện - nguyenluyen1185@gmail.com - 0973191780 - Quốc Oai-Hà Nội
(Ngày 03/10/2011 22:12:45)
Sau khi đọc xong bài viết, em vô cùng cảm động và khâm phục một "nhà giáo", một "người mẹ" của biết bao thế hệ học trò!
Tran Dai Thang - thangdt.81 - 0934608181 - linh dam-HN
(Ngày 03/10/2011 22:11:57)
-Tuy chưa 1 lần tôi có thể học cô,nhưng tôi thấy cô thật là người tuyệt vời,thời buổi này rât ít những người tận tụy và tâm huyêt như cô.tôi thấy rất trân trọng và đáng kính những người như cô |