Chủ nhật, 01/12/2024,


Tản mạn chữ Tình (Trần Minh Nguyệt) (05/02/2011) 

Sông thì đã Lấp lâu rồi

Cầu giờ cũng đã ngăn đôi hàng Rào

Đất thì rộng, trời thì cao

Bởi yêu tôi vẫn khát khao tìm về

Đặng Vương Hưng

 

 

    Thật là diễm phúc khi được làm  người và  có mặt trên  thế gian đầy sinh động và thử thách này. Hàng ngày được hít thở an bình thong dong, được bên cạnh người ta yêu thương,được trải lòng hòa cùng với  thiên nhiên  vạn vật -  sông núi, chim muông, hoa lá, ruộng đồng tuyệt đẹp của quê hương.Thế giới mà chúng ta đang sống thơ mộng và đáng yêu biết bao!

 

    Thời gian mà mỗi chúng ta được sống chỉ là một khoảnh khắc thật ngắn ngủi, bé nhỏ- so với sự có mặt của vũ tru!. Nhưng, khoảnh khắc này không chia đều với mọi người. Do vậy- trong mỗi phút giây của đời sống-chúng ta hãy sống thế nào để khi xuôi tay về với đất mẹ thân yêu không còn gì ân hận hay hối tiếc nữa? Con người bên nhau ràng buộc bởi  một chữ “Tình”- nếu đời sống không còn chữ ”tình“ thiêng liêng cao quý này thì sống hay chết có nghĩa gì đâu?

 

    ”Chữ Tình” khó định nghĩa hay giải thích được rốt ráo bằng lý trí cụ thể vì nó xuất phát từ cái Tâm vi tế mà ra! Nhưng hầu  trong mỗi chúng ta  tất cả đều mang sẵn trong máu thịt cái tình bao la của non nước, tình với những người thân yêu, bạn bè, đồng loại và tình yêu đôi lứa.

 

    Tình non nước có trong hình hài chúng ta từ khi sinh ra- có điều tình cảm này ẩn sâu trong lòng khó phát hiện-chỉ bùng lên khi gặp cảnh ngộ .Ai mà không cảm thấy lóng nặng trĩu khi đất nước lâm nguy, sanh linh lầm than đói khổ.? Chúng ta cảm thấy xót xa khi đất nước còn lạc hậu -đói nghèo, và vui mừng khi quốc gia hưng thịnh- người người được ấm no hạnh phúc.  Hàng ngày, chúng ta cũng rất thường bắt gặp đâu đó tình non nước dạt dào trong ta . Ví như gần đây- đội tuyển  bóng đá Việt Nam tranh huy chương vàng Sea Game với Malyasia,- chúng ta đã hồi họp từng giây phút  mong có bàn thắng để đất nược được vang danh- nhưng , thật buồn khi đội tuyển bóng đá Việt Nam thất bại.(!)

 

    Con người là sinh vật cao nhất trên hành tinh này. Tình đồng loại phải đứng trên muôn loài. Chúng ta ao ước được sống thuận hòa, sẻ chia cùng nhau niềm vui, nỗi buồn- nương tựa vào nhau để xây dựng cuộc sống ngày càng tươi đẹp hơn, hạnh phúc hơn. Được như vậy thì tâm sẽ an lạc biết bao? Vậy mà có lắm người làm ngơ , sống ích kỉ, tham đắm- chỉ biết  thân mình, mê mải danh lợi-thậm chí đã làm điều bất nhân (…) thì liệu cuộc sống có yên ổn không? Có an hưởng được những điều kỳ diệu từ cuộc sống mang lại không? Hay là sẽ luôn sống trong phiền muôn, lo âu-và vô ích?

 

    Người ta thường nói 'Nước mắt chảy xuôi'- Ông bà cha mẹ là những người đã dồn hết tình thương yêu cho ta, nuôi dưỡng và dạy ta nên người. Được sinh ra thể xác ta là một con người, nhưng để trở thành một con người toàn vẹn đúng nghĩa -cả phần xác lẫn phần hồn,- mỗi người đều phải tự mình hướng đời sống sao không thẹn vời đất trời –không phụ   công ơn trời biển của , ông  bà,  cha mẹ, thầy cô và bằng hữu- những người thân yêu  của chúng ta. Khi chúng ta thất vọng- buồn đau, ai không muốn sà vào lòng những người thân mà khóc, mà tìm sự an ủi.? Giữa cuộc sống bộn bề bon chen hôm nay, nếu mãi vui  sống cho riêng bản thân, chạy theo hệ lụy của đời thường( …) thì sẽ có lúc chúng ta lãng quên người thân, bè bạn!  Nhưng trong sâu thẳm lòng mình sẽ mãi còn nguyên một tình yêu bất tận. Bởi lẽ dễ hiểu là- những người thân yêu, bạn bè (…) vẫn ở trong trái tim “ con người” của chúng ta.!

 

    Tình Yêu làm cho  đời sống của chúng ta thêm ý nghĩa- cao đẹp- và hạnh phúc-nhưng đôi khi cũng làm cho trái tim ta đớn đau, ứa lệ! Làm cho đời ta khốn đốn, tối tăm!  Nhưng -Tình yêu vẫn mãi làm cho trái tim ta  se thắt nhớ, quắt quay buồn thương. Khi đã thực lòng yêu thương-trọn tình trao gởi- thì hình bóng ai kia sẽ theo ta cả cuộc đời! Nó được lưu giữ trong tim ta, trong mọi ý nghĩ và cả trong những giấc mơ  hằng đêm. Khi yêu nhau, dường hai trái tim xa cách đều có một “thần giao cách cảm “ dịêu kỳ!  Đời sống  mà  được tri âm, tri kỉ  thì hạnh phúc biết bao?

 

    Chữ Tình khó có thể diễn đạt rành rẽ thành lời! Nó ẩn sâu trong tâm mỗi chúng ta. Tôi chỉ ước mong và hi vọng một điều- chúng ta không  đánh mất “Chữ Tình” thiêng liêng mầu nhiệm để được cùng nhau sống an vui của kiếp nhân sinh nơi cõi tạm nhưng vô cùng yêu dấu này!

 

TRẦN MINH NGUYỆT

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: