Chủ nhật, 22/12/2024,


Tôi có nên bỏ chồng? (17/05/2010) 

Tôi đang phân vân không biết có nên bỏ chồng hay không vì từ trước đến nay tôi vẫn đang cố chịu đựng người chồng hư hỏng vì 2 đứa con. Đã nhiều lần tôi quyết tâm bỏ nhưng mọi người trong gia đình tôi cứ khuyên tôi nên cố chịu đựng vì con và cũng vì hắn ta hết lần này đến lần khác thề thốt hứa sẽ thay đổi, thậm chí còn lấy cả tính mạng của hắn ra để thề nếu lần sau hắn còn vi phạm…

Thật trên đời tôi chưa từng gặp loại người nào như chồng tôi, loại người chỉ nói được tốt chứ chưa bao giờ từ ngày lấy tôi anh ta làm được việc gì tốt cho xứng đáng là con người.

Nếu kể tội hắn trong 3 năm qua thì có lẽ vài ngày không hết, 3 năm làm vợ tôi chưa biết đến đồng lương nào của anh ta nhưng phải trả nợ đạy cho anh ta không biết bao nhiêu mà kể, lương anh ta kiếm được thì đổ hết vào lô đề, cá độ và thú vui bay lắc, gái gú... tôi không đưa tiền thì anh ta tìm cách lừa đem xe của tôi đi đặt, nói tóm lại là 1 kẻ vô lương tâm và vô liêm sỉ...

Trong con người anh ta hội tụ đủ mọi thói hư tật xấu của người khác. Anh ta chưa bao giờ thương xót hay coi tôi là vợ, tôi chỉ kể qua đây vài điển hình để các bạn thấy sự chịu đựng của tôi về người chồng như hắn và vì sao tôi rất muốn ly hôn: ban ngày tôi đi làm tối về lại phải bán hàng thêm để kiếm tiền lo cho gia đình (trong đó có cả bố mẹ anh ta) vậy mà thỉnh thoảng hắn ta lại bỏ nhà qua đêm đi chơi hoặc đi chơi vài ngày không về bỏ mặc tôi ở nhà với hàng quán và con nhỏ hay trong lúc tôi đang mang bầu, tôi khuyên hắn nghĩ lại đừng chơi vì các con thì bị hắn đánh 3 lần dã man như đánh kẻ thù chứ không phải tôi là vợ hắn kể cả lúc tôi mang thai hơn 3 tháng và đến tháng tôi sắp sinh hắn ta vẫn bỏ nhà đi chơi 8 ngày liền không cần biết ở nhà tôi có thể sẽ gặp nguy hiểm thế nào.

Ngay khi tôi vừa sinh xong được 10 ngày hắn lại lừa mang xe của tôi đi đặt (đây là lần thứ 6 hắn đem xe của tôi đi) buộc lòng tôi phải bất chấp nguy hiểm ra khỏi nhà khi mới sinh được 10 ngày lên cơ quan hắn tìm bắt hắn chuộc xe về trả tôi vì tôi sợ cứ để hắn đi như 8 ngày trước thì cái xe hơn 30 triệu của tôi cũng mất luôn. Sau trận đánh lần thứ 3 lúc tôi đang mang thai thì tôi hiểu hắn chỉ là loại người dã man, mất nhân tính, bạc ác nên tôi tự hứa với mình mặc kệ hắn không bao giờ quan tâm đến việc hắn làm và cũng không bao giờ bỏ 1 xu cho hắn nữa.

Nhưng đến cuối tháng 10 năm ngoái vì thua nợ quá nhiều và đi vay không còn ai cho hắn ta vay nữa hắn về van lạy tôi giúp hắn, thề thốt hứa sẽ thay đổi thành người tốt nếu tôi cứu hắn lần này: 'sẽ thương yêu, quan tâm đến vợ con và công việc bán hàng, nếu hắn còn bỏ nhà đi đêm hay tiếp tục chơi bời, hắn sẽ chết không nhìn mặt 2 con' nghĩ vì 2 con mà tôi lại đứng ra hỏi vay cho hắn nhưng người thân trong gia đình hắn không ai cho vay đồng nào và họ đều khuyên tôi mặc kệ cho hắn chết không việc vì phải vay hộ, nếu tôi có tiền thì cũng nên giữ lại mà nuôi con chứ đừng đưa hắn vì loại người như thế không bao giờ thay đổi được đâu, nhưng thấy thái độ của hắn lần này có vẻ thành khẩn nên tôi bỏ số tiền tôi dành dụm được và vay bạn bè, anh em nhà tôi thêm 35 triệu nữa cho hắn trả đỡ nợ.

Vậy mà được hơn 1 tháng bây giờ hắn lại 'ngựa quen đường cũ', lại tiếp tục bỏ nhà đi đêm trong khi tôi 1 nách 2 con nhỏ và hàng quán (nếu tôi nghỉ hàng thì lương tôi không đủ chi phí cho 1 gia đình 6 người). Điều này tôi cũng đã dự đoán được trước khi đưa tiền cho hắn nhưng vì con nên tôi vẫn hy vọng vào lần cuối này hắn sẽ thay đổi. Nhưng đến giờ phút này thì tôi tin không bao giờ có thể thức tỉnh được loại người như hắn nữa rồi. Lần này tôi không giấu gia đình tôi về con người hắn và quyết tâm loại hắn ra khỏi cuộc sống của mẹ con tôi.

Trước đây tôi cứ nghĩ cố sống với hắn vì 2 con tôi có lẽ lại là sai lầm của tôi, vô hình tôi đã gián tiếp làm khổ 2 con tôi bằng sự thiếu thốn vì hắn cứ như thế này thì sớm hay muộn lại tiếp tục nợ nần chồng chất và nếu còn sống với hắn tôi lại phải vay nợ cho hắn thì tiền đâu tôi nuôi con ăn, học.

Nếu thời gian vừa rồi mà tôi mặc kệ hắn thì giờ mẹ con tôi đã có ít vốn phòng thân nhưng đến bây giờ tôi đã trắng tay mà 2 con tôi vẫn chưa có gia đình hạnh phúc. Tôi chỉ sợ không biết sau này 2 con tôi có hiểu cho hoàn cảnh của tôi lúc này không hay lại trách tôi đã bỏ hắn vì 3 năm qua tôi đã hy sinh và chịu đựng quá nhiều, vì 2 con tôi đã cố sống với hắn trong 3 năm qua cùng 3trận đòn đau đớn, oan nghiệt của hắn chứ trong lòng tôi lúc nào tôi cũng hận và căm thù hắn.

 

 

------------------------------

Nguồn: http://tintuconline.vietnamnet.vn

 

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
  Vũ Hải - vuhai208@yahoo.com -  - Hà nội  (Ngày 26/05/2010 10:23:49 AM)

Chồng thế bỏ quách cho xong.
Còn vương vấn, còn nhọc lòng làm chi?
Xuân xanh thiếu phụ mấy thì?
mà vương nợ ấy làm chi khổ đời!

Đứt gánh dẫu có chơi vơi.
Tự do tự tại ắt thời vẫn hơn.
Rủi đi, may đến, xuân còn.
Đời đâu đến nỗi bi quan vậy mà!


Tôi hiểu em cũng cố muốn giữ trọn đạo vợ chồng vì các con, nhưng một người chồng, người cha như vậy thì mọi cố gắng của em đều là vô ích, chỉ làm khổ mình.Và nhất là các con em khi gần người như vậy rất dễ bị lây nhiễm tính của bố nó thì cả mẹ cả con sẽ còn khổ đến tận cuối đời. Hãy dũng cảm, dứt khoát vì chắc chắn em sẽ còn nhiều cơ hội để làm lại. Chúc may mắn!

  Tú Lục Bát - tulucbat@gmail.com -  - Hà Nội  (Ngày 20/05/2010 03:52:45 PM)

Gửi người đau khổ vì chồng!

Vung méo gõ lại cho tròn,
Cắt ngay một nhát chẳng còn cách chi?
Tập hai liệu có khác gì?
Số trời đã định một khi thế rồi.

Thân mình, mẹ khổ một đời,
Dạy con khôn lớn nên người, gặp may.
Tìm cho rõ, hiểu kĩ này,
Một lần thôi, khỏi tháng ngày khổ đau.

Cuộc đời ai biết bể dâu,
Những điều gặp phải... mà đau đớn lòng!
Thà rằng ở thế cho xong!

Tú Lục Bát

  Việt Hà - Viethamhb@gmail.com - 0978057999 - Việt Trì - Phú Thọ  (Ngày 19/05/2010 10:31:46 PM)

@ thầy Tú !

Lo gì hương sắc xuân thì
Cuộc đời chả tiếc, tiếc gì hồng nhan
Tại sao lại phải li thân
Cắt ngay một nhát phân vân nỗi gì?

Đàn ông như thế thiếu chi
Lỡ lầm lần nữa biết đi đường nào?
Đèn xanh ai bật mà vào
Trái tim đóng chặt chẳng xao chút lòng

Nghe thầy Tú...mới đi tong
Nửa dơi nửa chuột đau lòng cò con!
Việt Hà

  Tú Lục Bát - tulucbat@gmail.com -  - Hà Nội  (Ngày 19/05/2010 04:05:16 PM)

Tiếp lời tư vấn của Việt Hà:

"Hy sinh vì một lão đần
Bỏ ngay chị nhé đừng ngần ngại chi!"

Còn đâu hương sắc xuân thì,
Nghe người thì dễ, khó khi là mình!

Có một cách... nếu thuận tình,
Bỏ thì không bỏ, hai mình cách xa.
Trẻ con vẫn có mẹ cha,
Tiền ai tiêu lấy như là của riêng.

Thích thì chiều tí... khỏi phiền,
Không hài lòng... cứ đuổi liền ra ngay.
Xem ra cũng rất là hay,
Già nhân ngãi... lại ngất ngây thuở nào.

Đèn xanh bật sáng... mời vào,
Ai người thương cảnh thì xao chút lòng.
Nghe Việt Hà... quyết đi tong,
Cách này có thể thuận chồng vợ hơn!

Tú Lục Bát

  Việt Hà  - Viethamhb@gmail.com.vn - 0978057999 - Việt Trì - Phú Thọ  (Ngày 19/05/2010 05:08:02 PM)

Bỏ ngay lão ấy chị ơi
Còn nhiều người tốt trên đời lo chi
Chồng đểu chung sống làm gì?
Ba ngày năm trận còn chi má hồng

Cũng là phận gái lấy chồng
Làm vợ phải được bế bồng nâng niu
Đi đâu đưa đón yêu chiều
Dạy con giúp vợ mọi điều hanh thông

Việc tư cho đến việc công
Chỉ lo làm vợ hài lòng mà thôi
Sinh nhật vợ, tặng hoa tươi
Chỉ mong nhìn thấy nụ cười vợ yêu

Đàn ông như thế rất nhiều
Sao chị không lấy lại liều tấm thân
Hy sinh vì một lão đần
Bỏ ngay chị nhé đừng ngần ngại chi!

Việt Hà

  Moon - Moonqt@yahoo.com.vn - 0915051974 - Quảng Trị  (Ngày 19/05/2010 09:12:38 AM)
Theo tôi quyết định ly hôn đói với bạn lúc này là sáng suốt.Dẫu rằng cuộc sống sau ly hôn không đơn giản chút nào.Nhưng ít nhất bạn cũng đỡ khổ về tinh thần cũng như thể xác thậm chí cả kinh tế nữa.Tôi cũng có hoàn cảnh tương tự bạn.Nhưng ông chồng tôi không đến mức vũ phu như thế nhưng cuộc sống của tôi những ngày ấy cũng túng quẩn nhục nhã lắm vì lo cho ổng...Những người như thế không mong gì thay đổi đâu.Hiếm lắm.Bây giờ chúng tôi đã chia tay sau khi vượt qua bao nhiêu bao nhiêu ngày tháng chịu đựng nào là dư luận dèm pha nào là sự phản kháng của ổng.
Nhưng thời gian tôi chịu đựng đến gấp gần 3 lần bạn.Chết đi sống lại bao lần vì sinh nở vì lo quá đõ bệnh vì kiệt sức.Tôi đã cho ổng bao nhiêu cơ hội để chuộc lỗi nhưng rồi ngựa quen đường cũ .Thậm chí hứa hẹn trước tòa vẫn đâu vào đấy.Và cuối cùng tôi quyết định :Hãy cứu mình vì cứ tiếp tục thì sức cùng lực kiệt tôi sẽ không thể sống mà nuôi con.Và giờ đây dẫu rằng đã tự do nhưng một mình nuôi con (ổng k chu cấp)lại ôm cục nợ ổng để lại tại tôi chủ động li hôn nên nhận ôm hết về mình cho dể giải quyết vất vả lắm,ấm ức lắm.Và giờ trả nợ mòn mỏi đi làm còn phải đi xe đạp giữa cái thời này.Và giờ là đàn bà "cụt đọt"như họ thường gọi cũng phức tạp lắm chứ không đơn giản như trước đây mình đã nghĩ.Hãy sẵn sàng tâm thế nhé!
  Tú Lục Bát - tulucbat@gmail.com -  - Hà Nội  (Ngày 18/05/2010 11:48:44 PM)


THẾ MÀ CŨNG HỎI!


Trời cho cái số khổ rồi,
Cố mà chịu... chết một đời cho xong!
Thương cho kiếp vợ long đong,
Muốn còn khổ tiếp... trêu chồng đánh thêm.

Nếu tôi là phận của em,
Một đòn đánh vợ... không thèm ngủ chung!
Hóa ra phụ nữ... tận cùng,
Thôi thì nồi méo... không vung rất phiền.

Thế là hóa kiếp thành điên,
Mấy lần tan xác, mất tiền chưa khôn?
Thương hay làm khổ các con?
Đến giờ vẫn hỏi... no đòn, bỏ không?

Tú Lục Bát

Các bài khác: