Thứ bảy, 18/05/2024,


Con trai đừng làm mẹ choáng (12/03/2010) 

Năm nay con trai tôi bước sang tuổi 13. Cả nhà tổ chức mừng sinh nhật con thêm tuổi mới. Đến bữa tiệc ngọt buổi tối, vợ chồng chúng tôi sang phòng riêng vì muốn con được tiếp bạn thoải mái. Lên cấp 2 rồi, con không muốn bố mẹ ở lại làm 'đạo diễn', làm 'hoạt náo viên' giống như mọi năm. Tôi cũng biết, con trai tôi đã lớn và có nhiều thay đổi lắm rồi.

Sinh nhật năm nay, thay vì uống trà sữa trân châu, uống nước ngọt như mọi năm, con đòi bố mẹ 'cho bọn con nốt bịch rượu vang từ tết, nhảm nhí cho vui'. Đồ ăn sinh nhật không là còn những thứ bình thường như bim bim, bỏng ngô, kẹo Mút, thạch dừa. Con tôi bảo: 'Các bạn lớp con chỉ ăn nho Mỹ, bưởi da xanh. Bánh kẹo mẹ phải mua loại xịn của nước ngoài ấy, không con xấu hổ lắm'. Tôi bật cười nghĩ thầm: 'Trẻ con bây giờ ăn sướng thật, sành ăn quá! Mình hồi xưa chỉ mong được cái kẹo bột cứng ngắc'. 7 giờ tối, cậu bạn thân của con tôi đến đầu tiên, mang theo một bịch nho nhỏ đựng trong túi Nilon: 'Tặng ông này', Rồi hai đứa hí hoáy vào phòng riêng. Mãi sau tôi mới biết, bạn ấy tặng con tôi lọ keo bọt và đến trước để giúp con tạo dáng 'kiểu tóc', lấy le với các bạn gái. Con còn lấy cả chai nước hoa của bố, xịt thơm nực.

Tôi chợt nhớ nhiều lần trước khi đi học, con tôi đứng trước gương, hất lại mái tóc rẽ ngôi, ngắm chiếc áo sơ mi được là lượt rất phẳng phiu. Con gái tôi ghé tai mẹ mách: 'Anh ấy có bạn gái rồi đấy!'. Tôi phẩy tay: 'Anh ấy còn bé tí, biết gì'.

    

Các bạn con tôi ào ào kéo đến. Bạn nào cũng có điện thoại di động và chít chít nhắn tin. Toàn điện thoại sành điệu và đắt tiền cả. Thảo nào con tôi cứ chê cái Nokia 1200 bố đưa cho. Bố mắng: 'Chỉ cần nghe gọi là được, cần gì nhiều chức năng' con mới phụng phịu dùng tạm. Vừa đến, các bạn của con tôi đã tíu tít hỏi nhau: 'Con Mỹ đến chưa? Mày có mời không, để tao gọi cho nó. Hay bảo thằng Đăng đón nó nhé...'. Rồi tiếp: 'Sao mày không đi được? Mày cứ nói dối mẹ mày là đi sinh nhật con gái ấy. Hay để tao bảo cái Hà gọi điện sang xin cho... '

Và cái tài buôn dưa lê của chúng nó có khi còn hơn cả các cô trong nhóm bạn thân của tôi. Nhưng sao các con toàn buôn chuyện đâu đâu: 'Nhà con Lan 7E có 2 con ô tô. Nhà thằng Hoàng tè 7I có cái biệt thự to nhất trong khu Văn Quán'. Tôi nghe loáng thoáng không hiểu đây có phải là bữa tiệc sinh nhật của cậu con trai tôi mới lên lớp 7?

Bữa tiệc sinh nhật bắt đầu, lũ bạn con tôi mỗi người cầm một chén rượu vang lên 'Zô' rất to. Hàng xóm có nghe thấy lại tưởng bố tiếp khách chứ nào phải con. Câu chuyện của bữa tiệc trở nên rộn rã hơn khi các con gán ghép bạn nọ với bạn kia. Lúi húi dọn dẹp trong bếp, tôi choáng khi vô tình nghe thấy con mình nói với các bạn: 'Tao chỉ tán tỉnh con bé ấy cho vui thôi chứ yêu đương gì. Bọn mình còn trẻ cứ chơi bời cho thoả thích'. Các bạn con tôi, mỗi người góp thêm một câu xung quanh đề tài tình yêu khiến buổi tiệc sinh nhật của con tôi càng trở nên rởm.

Bữa tiệc sinh nhật của con tôi không chỉ đơn giản là bạn bè và bánh kẹo ...

Tôi lẳng lặng đi về phòng, ngồi phịch xuống giường vừa buồn vừa lo. Thế mà tôi vẫn nghĩ con trai của tôi còn bé bỏng lắm, mới học cấp 2 mà thôi. Con tôi vốn ít nói, suốt ngày chúi mũi trên phòng, không học thì lại xem đĩa 'Gặp nhau cuối năm' và tự cười một mình. Ở xóm vẫn gọi con là Bình 'Boong' vì có vẻ con 'ngố' hơn các bạn cùng tuổi.

Nhưng sự thật có lẽ không phải như thế, con nhỉ. Chỉ những giờ phút con trải lòng, vui vẻ với các bạn, tôi mới hiểu được phần nào những suy nghĩ và sự phát triển của các con. Bọn con bây giờ lớn sớm thật! Đâu phải đợi đến 'nữ thập tam, nam thập lục' như bố mẹ ngày xưa nữa.

Điều tôi lo lắng hơn cả vẫn là những quan niệm, suy nghĩ và hành động liên quan đến chuyện 'tình yêu' của con và các bạn. Tôi đọc báo, xem phim thấy nhiều người con ngoan ngoãn sa ngã chỉ vì lối sống Buông thả. Nhiều thanh thiếu niên chưa học xong phổ thông đã phải làm mẹ, làm cha bất đắc dĩ cũng chỉ vì một phút nông nổi, mềm lòng. Chuyện đưa nhau vào nhà nghỉ trở nên quá thường tình và phổ biến.

Tôi biết tôi không thể áp dụng những giáo lý khô khan, lạc hậu của thời tôi để giáo huấn cho con về tình yêu, tình bạn. Tôi biết không thể mặc một chiếc áo quá chật cho một đứa con đang lớn.

Sau bữa tiệc sinh nhật, tôi nhất định phải nói chuyện với con. Nhưng làm thế nào đây để con thật tin tưởng mà trải lòng với tôi...?

 

Nguồn: Eva.vn

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: