Chủ nhật, 28/04/2024,


Thơ Phạm Tâm An - Khoảng Lặng Tâm Hồn (27/07/2009) 

Thật tình cờ, tôi có trong tay tập thơ “Con của đồng quê”- tác giả Phạm Tâm An. Với tôi, một người sinh ra và lớn lên ở một vùng quê, thì tên tập thơ gợi lên một điều gì đó đầm ấm và thân mật.

 

Đã từ lâu lắm, cuộc sống mưu sinh với bao lo toan thường nhật, cứ cuốn lấy tôi. Gần như tôi không có thời gian để đọc các tác phẩm văn học. Với thơ ca nói riêng cũng vậy, thỉnh thoảng vô tình, tôi gặp đâu đó trên báo một vài bài thơ, đăng khiêm tốn giữa một rừng thông tin báo chí. Tôi mơ hồ nhận ra rằng: Thơ ca vẫn như mạnh nước ngầm, âm thầm chảy giữa bộn bề của cuộc sống.

 

Giờ đây, cầm trên tay một tập thơ đầy đặn, tôi không khỏi có cảm giác là lạ, pha chút tò mò. Suy nghĩ ấy đã dẫn đường cho tôi đi vào thế giới thơ của Phạm Tâm An. Tôi có phần ngỡ ngàng khi nhận ra: Phạm Tâm An là một cây bút nữ  trẻ, nhưng những suy tư trong thơ lại khá chín, và giàu tính triết luận. 

 

Mở rộng tìm hiểu, tôi nhận ra: Tập thơ “Con của đồng quê”, chỉ là một góc nhỏ trong sáng tác của Phạm Tâm An. Còn rất nhiều bài thơ khác, như những bông hoa hương sắc, chưa góp mặt trong tập thơ đầu tay này.

 

Đọc thơ PhạmTâm An, người đọc như thấy phảng phất đâu đó hương vị của đồng quê. Mỗi trang thơ như được ướp hương nồng nàn của hoa cỏ, của mùa gặt, của lúa mới, rơm vàng. Ẩn giấu trong mỗi câu thơ là tình yêu vô bờ với quê hương, đất nước, và con người. Thơ Phạm Tâm An đi vào lòng người bởi vẻ đẹp dung dị, đằm thắm, mặn mà của một cô thôn nữ.

 

Với một bài viết ngắn, cùng với khả năng hạn chế của người viết, lại chưa một lần được gặp gỡ tác giả, tôi chỉ hi vọng nói một chút gì đó về thơ Phạm Tâm An, như là tiếng nói từ tấm lòng của một người yêu thơ. Phạm Tâm An có khá nhiều bài thơ hay, viết về nhiều đề tài khác nhau, nhưng ấn tượng nhất với tôi lại là những câu  thơ viết về tình yêu. Phạm Tâm An không có nhiều bài thơ tình, nhưng có nhiều câu thơ viết về tình yêu, đan xen trong các bài thơ, như là nhụy hoa của những bông hoa vậy.

 

Những câu thơ tình, được Phạm Tâm An viết với cái duyên rất riêng, và cái khao khát cũng rất riêng. Mỗi câu thơ là muôn tiếng tơ lòng. Cái duyên cớ yêu thương, giản dị, hồn nhiên như hơi thở:

 

“Bởi em có mặt trên đời
Nên tim anh biết hát lời thương yêu
Gừng cay, muối mặn đã nhiều
Vẫn không đủ ướp một chiều nhớ em!”

(Bởi em)

 

Vâng, “bởi em có mặt trên đời” thôi em ạ! Em là tình yêu, tình yêu cũng chính là em. Đôi lứa sinh ra là để dành cho nhau, như là cái lẽ  nhất quán, vững bền, bất biến của tình yêu.

 

Tôi dường như bị mê hoặc trong thế giới tâm hồn của thơ Tâm An. Những vần thơ viết về tình yêu của Phạm Tâm An, là những vần thơ rưng rưng cảm xúc, nhẹ nhàng, thanh khiết, đằm thắm yêu thương:

 

“Em xinh

Cho mắt ai tìm

Cho ngơ ngẩn phố chết chìm dưới mưa”

(Phố xuân)

 

Chỉ với hai câu thơ  lục bát, được biến thể một cách khéo léo, đã làm cho cảm xúc của người đọc như  ngỡ ngàng, cảnh vật như ngẩn ngơ  trước vẻ đẹp của người con gái. Bạn đọc còn gặp cách biến thể thơ lục bát, trong nhiều bài thơ khác của Phạm Tâm An. Cách biến thể thơ đầy sáng tạo và có phần ngẫu hứng này, luôn  tạo ra cảm xúc bất ngờ, thú vị cho người đọc.

 

Tình yêu lung linh là thế, dịu ngọt là thế, nhưng tình yêu cũng không dễ dàng. Ngay cả những người may mắn nhất, cũng không khỏi trăn trở, mong chờ... đến khắc khoải một tình yêu. Với tình yêu, trái tim luôn có lý lẽ riêng, mà chỉ hai trái tim yêu mới thấu hiểu được nhau. Khi chưa tìm thấy nhau, sự đợi chờ khao khát của con tim, cứ cháy lên, như lửa đỏ, như than hồng, làm tôi giật mình khi chạm phải hai câu thơ đầy ắp cảm xúc:

 

                                                    “Trái tim còn đỏ máu tươi

                                              Thì tôi còn đợi cái người… chưa quen”

                                                              (Muộn màng)

 

Cái khao khát, đằm thắm, và sự đăm đắm đợi chờ của cô gái, cứ ám ảnh tôi đến nao lòng. Tôi tưởng tượng ra ánh mắt nhìn thăm thẳm của nàng. Trái tim tôi cứ như òa vỡ, cảm xúc đã dẫn tôi đi như một kẻ si mê, trong thế giới diệu vợi của hồn thơ:

 

“Năm qua đi, tháng qua đi
Ước chi mình được thầm thì: “tâm an”

(Cho mình)

Một điều ước giản dị đến cháy lòng. Cái duyên thầm quyến rũ, mê hoặc lòng người. Thật ít có câu thơ nào giản dị đến vậy, mà cũng khát khao đến vậy. Tôi đã lặng người trước hai câu thơ này. Hạnh phúc của con người sao mà giản dị, đằm thắm thế, khi chỉ cần “thầm thì”, khẽ gọi tên nhau. Thời gian như lắng đọng, không gian như tĩnh lặng, nhường chỗ cho tiếng đập thầm kín của con tim.

       

                                Tác giả Phạm Tâm An

             Tình yêu, một tình cảm xưa cũ nhất của con người, nhưng lại luôn mới mẻ với bất kỳ ai. Tình yêu - một thế giới huyền ảo, thơ mộng đầy quyến rũ và đam mê. Tình yêu ngọt ngào, nhớ thương, đau khổ, cay đắng, giận hờn. Cung bậc của tình yêu làm điên đảo con người. Chỉ có thời gian, mới làm cho tình yêu ngưng đọng lại, như mật ngọt, như giọt đắng… để cho mỗi người bình tâm, thanh thản nhìn lại một thời yêu dấu, và bước tiếp đi trong cuộc đời:

Rồi mai ngày... Sách mới sẽ sang trang!
Đời xanh biếc. Lòng bình yên trở lại
Gửi lối cũ nỗi buồn thời con gái
Em tự dắt mình
Qua Vạt nhớ - Miền quên!..

(Con đường kỷ niệm)

Trong cuộc đời, tình yêu như có đấy, lại như không có đấy. Tình yêu tưởng chừng như bền vững, nhưng lại thật mong manh. Dù nhớ, dù quên, dù có, dù không… thì tình yêu vẫn luôn đau đáu trong mỗi con người, nhưng cao hơn tất cả vẫn là cuộc sống, nghị lực và khao khát một niềm tin:

“Rồi mai ngày sẽ bình yên
Mang đi tất cả những phiền muộn nay
Vườn xanh lộc nõn xanh đầy
Bàn tay nắm chặt bàn tay - dịu dàng”

(Rồi mai)

Vâng, tôi tin như vậy. Ngày mai, khoảng lặng của tâm hồn khao khát yêu thương, sẽ ngân lên bài ca của tình yêu và hạnh phúc, “bởi tình yêu không biết muộn bao giờ” (Tâm An). Tôi thầm mong cho em,  và cho bao người, như em từng mong ước:

“Thầm mong có những tháng ngày

Niềm say cuộc sống đủ đầy trong tim !”

(Thầm mong)

Đọc thơ Phạm Tâm An, tôi càng tin hơn vào sự bất diệt của tình yêu, và khát khao hạnh phúc của con người. Thơ Phạm Tâm An dịu dàng, đằm thắm, với chiều sâu thăm thẳm của tâm hồn, man mác một nỗi buồn dịu ngọt của thời thiếu nữ. Lấp lánh trong các trang thơ, là vẻ đẹp nữ tính, được tác giả khắc họa một cách giản dị và tài hoa. Tôi tin rằng, không ít bạn yêu thơ sẽ thì thầm, nói cho nhau nghe hai  tiếng “Tâm An”!

Việt An

ĐT: 0988533996

Email: viet_an_06@yahoo.com

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: