Chủ nhật, 22/12/2024,


Chùm thơ chào mừng ngày nhà giáo Việt Nam 20.11 (16/11/2016) 


 
Chào mừng ngày ngày nhà giáo  Việt Nam 20.11 

BBT lucbat.vn xin  đăng chùm thơ tri ân tới các thầy cô giáo 
BBT xin
gửi  tới các thầy cô giáo lời chúc sức khỏe hạnh phúc !


CHÚC MỪNG THÀY CÔ GIÁO


Nguyễn An

Thày cô như thể lái đò
Mỗi năm một chuyến chở trò sang sông
Dù cho nắng hạ mưa dông
Gian nan vất vả vẫn không ngại ngần

Cuộc đời trải mấy gian truân
Thầy cô cũng bấy nhiêu lần đò ngang
Lái đò chuyển tải người hàng
Thày cô chuyển tải vinh quang cho đời

Cầu Kiều bắc ở muôn nơi
Với trò cũng phải cần người đò ngang...

 

TẤM LÒNG VÀNG 


Nguyễn Thị Ngọc Mai

Lặng nhìn mái tóc pha sương
Đôi tay run rẩy theo đường phấn rơi 
Lòng con cảm xúc chẳng vơi
Thương cô chèo lái trọn đời gieo nhân

Chăm trò lớp lớp trưởng thành 
Quản chi gian khó chân tình bảo ban 
Cô - người mẹ: tấm lòng vàng 
Suốt đời ghi tạc con mang theo cùng

Thời gian tri thức chẳng ngưng
Lời cô giảng vẫn ngát lừng nét thơm....

Hồng Hà 13.11.2016

 

ƠN THÀY



Đào Trọng

Con về trường cũ thăm thày
Mang theo kỷ niệm những ngày xa xưa
Lớp nghèo mái dột phên thưa
Gió lùa tay cóng,nắng mưa trắng đầu

Thương Kiều chịu lắm buồn đâu
Ý thơ thày giảng thắm sâu tình đời
Một thời đạn nổ bom rơi
Dưới hâm lớp học vẫn ngời ước mơ

Bấy giờ cho đến bây giờ
Con như thân cỏ ven bờ vẫn xanh
Đi qua năm tháng chiến tranh
Mũ rơm cơm độn con thành”Trạng Nguyên”

Thày như trăng sáng bên thềm
Cứ trong văn vắt những đêm tròn rằm
Tay thầy bụi phấn bao năm
Cuộc đời thày tựa như tằm nhả tơ

Đò nay gác mái neo bơ
Khách xưa vẫn nhớ những giờ qua sông
Vượt bao sóng gió bềnh bông
Đời con cập bến nhờ công ơn thày

 

HƯƠNG BAY


 Nguyễn Xuân Bính

 

Mượt mà dải lụa quê mình 
Hương bay lan tỏa bóng hình Ngọc Mai
Vườn ươm trí tuệ tương lai
Trò yêu ,bạn mến lòng ai ngập tràn

Chiều thu hoa sữa nồng nàn
" Duyên quê "thắm đượm muôn vàn lời ca
Âm vang tiếng hát bay xa
Từ nơi quê lụa tỏa ra khắp miền ....

14.11.2016

 

YÊU VÀ SAY


Thi Trà Thi


Mình là cô giáo về hưu
Tuy nghèo ... nhưng lại phong lưu tinh thần
Nhiều bạn xa , lắm bạn gần
Xóm làng tình nghĩa ân cần có nhau

Học trò xa đã bấy lâu
" Tôn sư trọng đạo " từ câu chào mời 
Về hưu mấy chục năm trời 
Vẫn yêu quý nghiệp trồng người như xưa!

Mặc cho sớm nắng chiều mưa
Còn say viết những vần thơ tặng đời 
15 - 11 - 2016



HỌP VỀ KHUYA
Phạm Thìn


Việc dồn, mê mãi họp bàn
Ra về khuya ánh trăng tràn đường đi
Thông viền xanh mướt hàng mi
Tiếng quê hương gọi thầm thì bên tai

 

Một mình chân bước một hai
Vui theo cuộc sống tương lại nhích dần
Ngẩn nhìn làng xóm yêu thân
Mái tranh sương bạc xa gần nhấp nhô

 

Quê nghèo trăng cũng bơ vơ
Tiếng gà đâu vọng ngẩn ngơ cõi lòng…!

10/1966

ĐƯA KHÁCH QUA SÔNG .

Hoàng Hồng

 

Đò ơi ! Đưa khách qua sông
Diệu kỳ con sóng mà không thở dài
Lớp sau đuổi trước ghé vai
Gồng lên bờ cát trang đài phấn son .


Thày tôi nhìn nước trông non
Vàng sông núi nở mơ con sông đời
Phấn trưa cứ mãi còn rơi
Tóc dù có bạc mây trời mãi xanh.

 

Qua san dù có vinh danh
Cũng không trả hết sinh thành nghĩa nhân
Mắt thày từng đợi sông ngân
Ru qua thời thế xoay vần chữ tâm..
15/11/2016 .

 

CÔ GIÁO VÙNG CAO

 


Vân Huỳnh

 

 

Bao năm một dạ với nghề
Đêm khuya bên giáo án thề với tâm
Suốt đời sống kiếp con tầm
Chuyển giao con chữ chờ mầm đơm hoa

 

Được làm cô giáo vùng xa
Trường tranh vách lá ê a suốt ngày
Lương tâm sư phạm là đây
Đèn khuya một bóng trăng đầy ước ao

 

Các em như cánh hoa đào
Nụ hồng vừa búp đang chào mùa xuân
Cô như cánh gió bên rừng
Mang tình thân ái tưng bừng về đây

 

Bản làng chân chất thiệt ngay
Các em thơ dại, đỏ hay má đào
Suốt đời cô chỉ khát khao
Được làm cô giáo gởi trao thành hiền

 

Cũng là cái nghiệp do duyên
Nguyện đem con chữ về miền thượng du
Ngày mai tan hết sương mù
Trường em vang tiếng nói cười trẻ thơ
Vân Huỳnh
16.11.2016

 

VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ


Kính tặng trường PTHT Vĩnh Bảo
Thúy Ngoan

 

Tôi về thăm lại trường xưa
Nhỏ nhoi trường huyện gió mưa một thời
Nhìn nhau tóc bạc, da mồi
Râm ran ôn chuyện xa vời xửa xưa...

 

Bàn xiêu, vách lá, gió đưa
Gạo hôi, mì mạch, rau dưa gọi là
Đêm về giáo án mở ra
Đèn dầu hỏng bấc khêu ra, khêu vào

 

Gió lùa cửa liếp xạc xào 
Mực đen, phấn trắng nao nao cõi lòng
Một thời cơm áo long đong
Bao nhiêu kỉ niệm trong lòng khắc sâu.

 

Thời gian đắp đổi qua mau
Tháng năm như nước chân cầu cuốn trôi
Thầy, cô, trò cũ một thời
Mưu sinh khắp bốn phương trời nhớ nhau...

 

Bây giờ Trường đã đổi màu
Đi từ gian khổ lên cầu vẻ vang
Trò chăm - Thầy giỏi sang trang
Cháu con quê Trạng vẻ vang để đời.

 

Về thăm Trường cũ trong tôi
Chiều quê hương cúc bồi hồi rưng rưng...!

30/9/2011

 

TÂM SỰ MỘT CÔ GIÁO


Phạm Ngọc Minh



Khi còn ngồi ghế nhà trường
Nghe thầy cô giảng tận tường từng môn
Nhẹ nhàng lời nói ôn tồn
Chúng em ríu rít luôn luôn bên thầy

Hết mơ lại ước rồi đây
Lớn lên theo nghiệp cô thầy sớm hôm...

Trăng khuyết rồi trăng lại tròn
Ngày qua tháng lại lớn khôn lên dần

Mưa sa, gió táp chẳng sờn
Ước mơ cứ nén, cứ dồn trong tôi
Vinh quang sự nghiệp trồng người
Chia tay các bạn để rồi ra đi

Vài năm tu nghiệp quản chi
Khó khăn vươn tới chẳng gì vấn vương
Giáo sinh bè bạn cùng trường
Bên nhau tiếp lửa thân thương chan hòa

Niềm vui chung một khúc ca
Mái trường sư phạm dẫn ta vào đời
Chia tay lòng những bùi ngùi
Nhớ thầy nhớ bạn, nhớ thời sinh viên...

Từ nay dang rộng cánh chim
Vui mà sao thấy con tim bồi hồi
Những lo cho cánh chim trời
Bay trong bão táp cuộc đời sao đây?

Cửa Ông yêu dấu từ nay
Bạn bè đồng nghiệp dang tay đón mình
Quên sao những buổi đầu tiên
Vào nghề nhà giáo vui buồn xen nhau

Hết tiền, thiếu gạo chạy đâu?
Những cơn rét đến tím đầu ngón tay
Chiến tranh phòng tránh máy bay
Theo trường sơ tán vào đây- Núi rừng!

Những cơn sốt rét đã từng
Những đêm bom nổ chuyển rung cả hầm
Tuổi Xuân đâu có ngại ngần
Bám trường dạy trẻ góp phần chiến công!

Hè qua, Thu hết,đến Đông
Thời gian cứ thế trôi không trở về
Bao nhiêu kỷ niệm trong nghề
Từ thời mái tóc cắt thề ngang vai

Thuyền bơi trên quãng sông dài
Ngọt bùi đã trải, đắng cay đã từng
Đôi lần xao xuyến ngập ngừng
Buông chèo gác mái đinh dừng giữa sông

Nhưng rồi lòng lại bảo lòng
Vượt qua sóng cả sang sông đến bờ....

Nghiệp đời đâu dám hững hờ
Đã theo chín đợi , mười chờ cũng theo

Biết rằng mang lấy phận nghèo
Nhưng vì nặng nỗi tình yêu với đời
Nay dù vật đổi sao rời
Yêu nghề mến trẻ trong tôi vững bền.

BTV- Nguyễn Thị Ngọc Mai

 

 

 

 

 

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: