Chủ nhật, 22/12/2024,


Ngắm (23/07/2016) 


   Con người đã lao tâm khổ tứ xiết bao cho cái niềm trắc ẩn kể “Từ khi Trăng là Nguyệt…” (TCS). Đâu mãi được vô tư điệu đàng phơi lụa nõn trên Ba Gò nhú ngực (Mỹ Hưng chốn cũ), lắm lúc trăng cũng cơ cầu với buồn vui nhân thế: Từ Nguyễn Du trăng đã XẺ làm đôi. Hàn Mạc Tử còn CẮN thêm một miếng. (Trăng vỡ). Người nay cũng “mạnh tay” “Vầng Trăng XÉ đôi” (Phanxipăng). Và mặc cho các nhà du hành cố khẳng định “Nàng Trăng” chỉ là một hành tinh khô khốc, người ta vẫn đau đáu cùng trầm luân vòng sinh diệt của Chị Hằng!

   Từ phôi thai những ngày đầu tháng: “Vành trăng ấy mãi không thôi quẫy cựa, mắc liềm vào nhòa nhạt tháng ngày xưa” (Cát trắng – Hồng Nhu) đến: Rằm ai viên mãn khuôn Hằng… (Nhớ), rạng ngời dung nhan một Thúy Vân: “Khuôn trăng đầy đặn…” (Kiều - Nguyễn Du).

   Cùng chung vẻ hao gầy, nhưng ánh trăng thượng tuần ngày một “… có da có thịt”, tự tại trên hành trình trẩy hội trăng tròn: “Đêm nay rằm yến tiệc sáng trên trời…” (Lời kỹ nữ - Xuân Diệu). Chỉ xót xa vành trăng cuối tháng mãi gầy gò, mất-khả-năng-chi-trả, cứ “… khất hẹn tròn rằm” (Phanxipăng), trốn nợ một góc trời những đêm thâu!

   Là quán tính, hay một đồng cảm rất nhân văn: “Những hao khuyết thường cúi xuống những khuyết hao”, cảm thức ấy đậm nét trong thơ Nguyễn Ngọc Hưng. (Không chỉ mỗi “Trăng” mà còn nhiều mảng thi tứ khác). Tự “nhân thân” tác giả đã từng Rách bây giờ là một mảnh lành xưa (Trăng vỡ) Trăng nửa vầng, cây một bóng ngác ngơ (Bài hát nhỏ cho người) tay với vầng trăng chao nghiêng (Giấc mơ người bại liệt) đêm còn nửa bóng hanh hao trăng vàng (Muộn đò), lại gồng gánh thêm nỗi Hàn: Một-vầng-trăng-sáng-đã-yên-nghỉ dốc Mộng Cầm rưng rưng/ hồn trăng ai cắn vỡ/ nửa vầng trăng huyền sử, và câu thơ nhiều thần thái gọi trăng lên mắt rừng (Nơi yên nghỉ của một vầng trăng sáng). Và Mẹ: cũng từng “… một lận đận bên trời” trong những tháng năm ngắn ngủi nhập cuộc người: Mẹ ta một đời trăng khuyết/ Vẫn chăm ta đến vuông tròn (Lời sám hối mặt trời), trăng hạ tuần ngẩn ngơ ánh bạc (Lá trầu mắt mẹ).

   Cứ “bước trật bước trèo” (Đoàn Thị Lam Luyến) cặm cụi “Nhặt bã trầu về têm” (Đoàn Thị Lam Luyến), Em - mãi còn là niềm khắc khoải: Em nửa đời, trăng nửa bóng mồ côi (Có 2 mùa hạ) Nửa vầng trăng lơ lửng phía muôn trùng (Hát ru bên bờ sóng) vắt tuổi hồi xuân lên cành trăng khuyết (Chênh mùa).

 

 

 

Lãng du trong Miền Nguyệt Tận, bất chợt lạc vào vào “Hạ Huyền”: U uẩn một cõi riêng!

 

Hạ Huyền mây mẩy đường cong
Ngực thu rờ rỡ nạm vòng kim cương
Ơ mơ ngậm đóa vô thường
Nghiêng mình trăng ướt
Giọt sương chưa chồng!
(Hạ Huyền - Nguyễn Ngọc Hưng)

 

   Náu mình trong thăm thẳm đêm thu, mảnh trăng côi bỗng chạm vào hoang hoải vùng cửa-sổ-tâm-hồn-để-ngỏ: Một con mắt thức tàn canh/ Một con mắt ngủ rắp ranh mơ về (Dâng trà). Trong thời khắc huyền hồ, “Phút linh cầu” ấy, đã “khép lại những con mắt trần gian”… Hữu thức mờ nhòe trong vô thức, mở ra mang mang cõi tâm thức… Mở ra ánh nhìn từ trái tim – Tâm Nhãn, một ánh nhìn bao dung: Nhìn thấy cái tròn đầy trong khuyết hao!

   Hạ Huyền đã được chiêm ngưỡng từ một góc nhìn nghiêng. Mây mẩy đường cong ấy, là phần trăng khuất chìm trong bóng tối. Khách thể trữ tình - mảnh trăng Hạ Huyền đã hóa thân vào rờ rỡ vòng kim cương nạm trên bầu ngực thu. Từ úa tàn vầng nguyệt tận, quang năng trắc ẩn của con-mắt-tâm đã kiến tạo, bồi đắp, phục sinh nên rờ rỡ một “đóa ngực trăng”!

   Thế giới vốn không thật có, chỉ trình hiện (được thấy theo cách được nhìn - Ý của Nguyễn Tường Bách) khi hội đủ các yếu tố (duyên), và thay đổi trong từng sát na. Vạn pháp vô thường (theo Đức Phật). Vầng trăng kia cũng chung số phận. Và, được tạo tác, thăng hoa từ “số phận” đó: Đóa-trăng-ngời càng thêm ĐẬM VÔ THƯỜNG.

   Nhãn quan ấy không ngăn được Hạ Huyền e ấp phô bày tuyệt mỹ những đường cong giới tính “Vòng một” của cô gái chớm xuân: Hạ Huyền mây mẩy đường cong. Lọ Lem Trăng đăng quang đón vương miện: Ngực thu rờ rỡ nạm vòng kim cương.

   Nét “nữ tính” ấy, càng gợi cảm trong lung linh ảo diệu, phi thực đến đớn đau… Nó thầm kín gọi về một ước mơ nhục cảm rất Người, rất “MEN”: Ơ mơ ngậm đóa vô thường. Xung năng u uẩn của khát khao “thầm thĩ” ấy xô động hơn cả âm ba tiếng gọi đò đến “run rẩy cả ngành trăng” trên Bến My Lăng năm nào!

Vượt qua siêu tốc của phi thuyền Apollo 11, được dẫn truyền bằng vận tốc ánh sáng, mối giao tình đã nhận được một đồng vọng ngược chiều từ Nường Trăng trinh bạch:

                                                   Nghiêng mình trăng ướt/ Giọt sương chưa chồng!

    Không bõ công dan díu cùng chị Hằng, ơi người thơ!

 

 

Bà Rịa – Vũng Tàu đêm 02.07.2016
Nguyên Đạo.
Địa chỉ:
Trần Thị Ngọc Ánh
Giáo viên, Đường 33 Quảng Tây, Nghĩa Thành, Châu Đức, Bà Rịa-Vũng Tàu.


_________________
* Những câu không ghi tác giả là trích dẫn thơ Nguyễn Ngọc Hưng.
 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
  TrầnMinhĐức - tranduc1950@gmail.com - 01698352850 - Phù Ninh Phú Thọ  (Ngày 02/10/2016 9:27:52)

Thật là tuyệt vời...Cảm ơn tác giả , cảm ơn lời bình ...xin cảm ơn các bạn đã đoc trang này, quý lắm!...

  Nguyễn Ngọc Hưng - nguyenngochung204@gmail.com - 055.3861.312 - Đội 10, thị trấn Chợ Chùa, huyện Nghĩa Hành, tỉnh Quảng Ngãi  (Ngày 13/08/2016 15:38:25)

CÁM ƠN NGUYÊN ĐẠO ĐÃ CÙNG NGẮM HẠ HUYỀN CÙNG N N H!
CÁM ƠN BẠN CAO XUÂN MỪNG ĐÃ ĐỒNG CẢM VỚI THƠ N N H VÀ LỜI BÌNH NGUYÊN ĐẠO!
CHÚC 2 BẠN VUI KHỎE VÀ GIỮ MÃI TÌNH YÊU VĂN CHƯƠNG NÓI CHUNG, THƠ LỤC BÁT NÓI RIÊNG!
TRÂN TRỌNG,

  Trần thị Ngọc Ánh - nguyendao1691@gmail.com - 0945682531 -  Thôn Quảng Tây Nghĩa Thành ChâuvĐức Vũng Tàu  (Ngày 27/07/2016 22:35:02)

Cám ơn Bạn CX Mừng đã đồng cảm vớii bài viết.Thơ đã kén người đọc,bình thơ càng hẩm hiu hơn...Mong bạn luôn đi cùng Thơ và cảm nhận thơ
Thân mến.TT Ngọc Ánh

  Trần thị ngọc ánh - Nguyendao1691@gmail.com - 0945748987 - Bà rịa VT  (Ngày 27/07/2016 21:12:46)

Cám ơn bạn CX Mừngđã đồng cảm cùng bài viết.Thời buổi này,thơ đã đói người đọc ,huống gì bình thơ.Cảm nhận của bạn là lời khích lệ để chúng ta đồng hành cùng Thơ ca.Thân mến.Trần Thị Ngọc Ánh

  cao xuân mừng  - xuaanmungtho@gmail.com - 0989542482 - đầm-phượng sơn-lục ngạn bac giang  (Ngày 25/07/2016 10:13:10)

Tác giả đã cho người đọc một tuyệt tác rất hay.
đâymới gọi là đỉnh của đỉnh.tôi là đọc giả,người yêu thơ ngắn.
và rất thích thơ cực ngắn.cảm nhận lời bình quả là cùng chắp cánh.
cảm tác cùng tác giả...
{Trăng nghiêng nét ngọc mơ hồ
ỡm ờ ánh nguyệt người thơ trao tình.!...xm.}
-cảm ơn trang mạng cùng tác phẩm lời bình...

Các bài khác: