Chủ nhật, 22/12/2024,


Chuyện vui cuối tuần – Quay mặt đi (Dương Phượng Toại) (19/03/2016) 

   Tại một bệnh viện nọ. Trong phòng cấp cứu có hai trường hợp bệnh nhân nặng. Một anh chàng. Một ông già.
 

   Chàng trai trẻ, chẳng hiểu bệnh gì nhưng xem vẻ nguy kịch, thoi thóp lắm. Nghe chừng tình hình có vẻ xấu, khó cứu nổi bệnh nhân, nên bác sĩ lắc đâu, khuyên người nhà: Mọi người hãy về chuẩn bị hậu sự. Chỉ còn lại một cô gái xinh đẹp ở lại bên giường bệnh chàng trai. Khuôn mặt cô nặng trĩu âu sầu. Có lẽ là người yêu hay vợ sắp cưới gì đó. Nước mắt giàn giụa, nàng ôm ghì lấy chàng, gọi chàng rất thống thiết: Anh ơi! Em đây! Tỉnh lại đi!

 


 

   Một lúc, chàng mở mắt, thều thào trong cơn hấp hối: E…m… yê…u… ơi… Có lẽ anh… anh không qua được. Tình yêu của… em đối với anh… mỹ mãn lắm… rồi… Anh chỉ ước… ước muốn cuối cùng… là được ngắm nhìn em, cái… cái đó…kẻo... không… có anh…
   
Chàng động tay ra hiệu. Cô gái chừng hiểu ý, đỏ mặt, ngượng nghịu.
Mọi người xung quanh quá thương cảm, cũng ngầm hiểu ý, khích lệ cô gái: Cô cứ tự nhiên... Sự sống mới quan trọng! Và họ cùng quay mặt nhìn ra chỗ khác.
   Cũng quá thương chàng, nên cô gái từ từ xoay người, cởi bỏ xiêm áo và mọi thứ trong sự thẹn thùng. Rồi cô quay toàn bộ cơ thể lại nhìn chàng trai. Má cô ửng hồng, mái tóc đen dài mượt mà xuôi chảy, như một dòng suối đầy quyến rũ.
   Tự dưng chàng hồi tỉnh. Không hiểu sức mạnh thần tiên nào? Chàng nhìn đắm đuối và tự ngồi dậy, quàng tay ôm ghì lấy thân hình kiều diễm của nàng. Mấy bệnh nhân và người nhà trong phòng cấp cứu, ai cũng sững sờ, rồi vỗ tay rầm rập. Còn bác sĩ thì vô cùng ngỡ ngàng và chợt hiểu ra. Có lẽ chưa bao giờ trong đời nghề nghiệp của mình, ông được chứng kiến một sự kỳ diệu như thế. Cơn nguy kịch của chàng trai hoàn toàn qua khỏi. Sức khỏe tức thời trở lại… bình thường.
   Xế giường bên cạnh có một ông già nằm lịm. Qua đám con cháu và người phục dịch, biết ông thuộc hàng đại gia, bệnh tình cũng khá nặng, nhưng chưa đến mức nguy kịch lắm. Được chứng kiến cảnh tượng vô cùng ngoạn mục vừa rồi, bà đang chăm sóc ông liền ghé tai ông nói nhỏ, Không hiểu bà nói những gì, nhưng thấy ông khó nhọc giở mình, quay mặt vào tường. Mấy phút sau, bà cũng làm một màn thoát y như cô gái, rồi gọi khẽ: Ông ơi! Xong rồi! Quay mặt lại đi!
   Nghe vậy, ông từ từ quay mặt lại nhìn bà. Mới một vài giây, ông “Ố” lên một tiếng. Bỗng nhiên ông trợn ngược mắt lên, nấc mấy cái liền, rồi tắt thở. Bác sĩ cuống cuồng, vội hô cấp cứu, hồi sức. Nhưng đã không kịp!
   Không hiểu thời gian độc địa thế nào, đã tàn phá thân hình bà biến dạng, để xảy ra nông nỗi này?


                                                            Dương Phượng Toại
 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
Các bài khác: