Thứ sáu, 29/03/2024,


Dịch giả Vũ Thế Khôi: Thử chuyển một bài thơ tình của Puskin ra Lục Bát (03/10/2012) 
Thông tin từ Nghệ sĩ Nhiếp ảnh, Nhà báo Trần Định (ĐT: 0972 044 379), một công tác viên thân thiết của Lục Bát Việt Nam, gửi từ email cho biết: Tôi vừa nhận được thư từ Nhà giáo Ưu tú Vũ Thế Khôi. Ông còn là Nhà Nga Ngữ học, Hán Nôm học, Nhà nghiên cứu Giáo dục học, Nhà Hà Nội học… Ông là Thầy dạy tiếng Nga cho tôi từ năm 1967. Vũ Thế Khôi đã viết về thơ Lục bát như sau:
 
Lục bát là một sáng tạo diệu kỳ của dân tộc ta. Có người bảo Kinh thi của Tầu đã có lục bát. Nhưng sánh sao nổi lục bát trong ca dao Việt:
Cô kia tát nước bên đàng
Sao cô múc ánh trăng vàng đổ đi?"
Lục bát có thể chuyển dịch thơ của mọi thứ tiếng, mọi thể loại. Cụ Tản Đà dư sức dịch Hoàng Hạc Lâu bằng thơ Đường luật, nhưng Cụ không thèm múa bút trong thể thơ Tầu, mà dùng lục bát, rất hợp với tâm sự Thôi Hiêu để cho một khúc ai hoài đồng điệu với mọi hồn Việt. Kẻ hậu sinh kém cỏi này cũng học đòi Cụ, thử chuyển một bài thơ tình của Puskin qua lục bát:
Trái tim tôi tưởng đã quên
Thói thường đa cảm buồn phiền tình si
Tưởng rằng điều đã qua đi
Không thì trở lại, không khi vãn hồi
Sướng vui, buồn khổ trải rồi
Cùng rung động tuổi bồi hồi mộng mơ
Nào ngờ sắc đẹp non tơ
Tim không cưỡng nổi, bất ngờ xốn xang!
 
               Vũ Thế Khôi
Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
  Nguyễn Ngọc Châu - ngocchaunvhp@gmail.com - 01269284620 - 312 Lê Thánh Tông Hải Phòng  (Ngày 11/10/2012 9:26:29)

Trong tập THƠ TÌNH NƯỚC NGA của Ngọc Châu (gồm 70 bài thơ Nga hoàn toàn dịch sang thể lục bát) do nhà XB Thế giới ấn hành tháng 6-2012 cũng có bản dịch lục bát bài này, xin dán vào đây để bạn yêu lục bát đọc thêm:
Я думал, сердце позабыло...



Я думал, сердце позабыло
Способность легкую страдать,
Я говорил: тому, что было,
Уж не бывать! уж не бывать!

Прошли восторги, и печали,
И легковерные мечты.....
Но вот опять затрепетали
Пред мощной властью красоты.

А. С. Пушкин





TƯỞNG RẰNG ĐÃ QUÊN…


Tôi nghĩ con tim đã quên
Khả năng xúc cảm yếu mềm, vu vơ
Tự bảo mình: chuyện ngày xưa
không còn gặp! Chẳng bao giờ nữa đâu!

Sướng vui cùng với buồn đau,
mộng mơ nông nổi qua mau một thời…

Thế mà lại rung động rồi.
Quyền uy sắc đẹp trước tôi lúc này.

Các bài khác: