Hội làng anh hẹn, em chờ
Sân đình trống giục bây giờ còn nghe
Quê hương mỗi lúc xa về
Ngẩn ngơ còn mất hồn quê bao đời
Sài Gòn nắng Sài Gòn mưa
Sài Gòn nhớ Sài Gòn vừa lạ quen
Sài Gòn đêm rực ánh đèn
Vàng như dải lụa trải lên thảm trời.
Ta đem hạt giống xứ Thanh
Gieo trên đất Mỹ như thành vườn quê!
Nguyên hàng, giữ lối, thẳng lề
Cành đan sáu tám nhớ về ca dao…
Tìm em nón thúng quai thao
Thắt lưng hoa lý, yếm đào khoe duyên
Tìm ai ngồi tựa mạn thuyền
Trèo lên quán dốc, mắt huyền mộng mơ
Con đò xưa
bến sông xưa
chiều đâu giữ lại
gió lùa
sóng xô…
Vay người một chút tình hờ
Nửa như say đắm, nửa ngờ chiêm bao
Vay gió mấy tiếng thì thào
Nghe làn hương mái tóc nào thoảng bay
Hàng Dâm bụt đỏ môi Trầu
Mắt Na trổ mã nhánh Trầu bung xanh
Ngắm trời qua khoảng Tre xanh
Lâm râm gió hát vít cành nắng trưa
Thu sang trải ánh tơ vàng
Đón mừng khai giảng ngập tràn niềm vui
Giờ phút long trọng đến rồi
Thầy cô háo hức đất trời nở hoa.
Quanh năm giấu cái lỡ làng
Mà không trốn được bẽ bàng bám theo
Mùng tơi mang tiếng rớt nghèo
Mẹ thân mướp đắng đành leo giàn sầu
Chẳng cần tay nắm đâu em
Cái nhìn cũng đủ anh chiêm bao rồi
Không gần, không quá xa xôi
Ta nhìn nhau cả đất trời... ngả nghiêng!
Ánh trăng đầu tháng khuyết mòn
Gió ru trăng lặn vẫn còn thuyền xuôi
Con sông chảy lượn chân đồi
Phù sa bồi đắp nếp xôi lạc vừng
Bảy mươi năm máu và hoa
Trào dâng cuồn cuộn chói lòa vinh quang
Bừng bừng đất nước thu sang
Vươn cao to đẹp đàng hoàng ấm no