Trong truyện thơ "Men đá vàng", Hoàng Cầm có dựng một nhân vật là Phù Du. Anh chàng kết duyên với Phong Kiều, cô gái đẹp nết đẹp người nhất miền Bát Tràng xưa. Vậy mà không biết đường tận hưởng vinh phúc của mình, lại đâm đầu theo cô Thương Lệ, cái ả buôn vàng bán ngọc bên Kinh kì. Phong Kiều đau lòng quá đỗi, cứ lặn lội tìm chồng, ngày trông đêm đợi, rồi tuyệt vọng mà hoá đá. Còn Phù Du nào có được gì cho cam. Gã bị ả kia phụ bạc, ruồng rẫy. Lúc tỉnh thân, trở về, thì quá muộn. Gã cứ ôm xác người vợ hoá đá mà khóc ròng. Khóc như tự vấn tự đay, tự hành tự huỷ. Rồi sau bao nhiêu vật vã của Phù Du, cùng bao nhiêu thương xót, ấp iu của cả Bát Tràng nữa, thật may phúc, Phong Kiều đã dần dần sống dậy, lại còn tươi thắm hơn xưa. Kì diệu hơn, từ đấy, nàng sống lại vĩnh viễn trong men đá vàng.