Thứ sáu, 10/05/2024,


Nhớ quê (Trần Văn Nhân) (24/10/2014) 

NHỚ QUÊ



Trần Văn Nhân


Đường quê có mấy khúc quanh
Mới đi một đoạn tôi thành người dưng


Để giờ mưa xối xả lưng
Thèm cay, mặn chén ruốc chưng,rưng buồn
Thấp, cao, vừa mỏi cánh chuồn
Râm, mưa, hay bão thì hồn cũng giông


Quê nghèo xơ xác đụn rơm
Đốt bao nhiêu rạ không thơm nổi chiều
Cái nơm chụp xuống ruộng nhiều
Mò, khua, nắm, bắt chỉ điều rủi may


Mùa hè đỏ trái ớt cay
Một ngày ly loạn kéo vày tôi đi
Cúi trên bàu nước xanh rì
Mặt trời nhăn nhó tại vì ruột đau


Cái buồn xoắn lá lách lau
Xa quê thẳng đến bạc màu tóc tai
Quê nằm sâu lặn chiếc gai
Đạp lâu chưa lể nhói vài chục năm.


T.V.N

 

____________
Tác giả Trần Văn Nhân (Bà Rịa - VT)
ĐT 0909017277
Email : Tranvannhan237@gmail.com 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
  Linh Thy - linhthy0305@yahoo.com.vn - 01262890760 - Bến Tre  (Ngày 24/10/2014 15:30:39)

Thơ của TG Trần Văn Nhân càng đọc càng thâm trầm nhỉ?

“Quê nghèo xơ xác đụn rơm
Đốt bao nhiêu rạ không thơm nổi chiều..*

Những ai xa quê hương bản làng nhiều năm đọc những dòng nầy chắc sẽ thấm thía hơn nhiều phải không nào?

“Quê nằm sâu lặn chiếc gai
Đạp lâu chưa lể nhói vài chục năm..*

Cám ơn những dòng thơ đã nói hộ bao người con xa xứ…
Chúc NT luôn vui khoẻ, viết thật nhiều thơ hay nhé!

Quê hương! Khẽ tiếng thở dài
Nhói từng khúc ruột nhớ hoài mẹ ơi..!
Vắn dài giọt lệ đầy vơi
Khói đồng ai đốt… để rơi cánh diều..!

Linh Thy.BT .Chiều thu 2014
 

Các bài khác: