Nắng to, sen vẫn nhanh tàn
Hoàng hôn chầm chậm, trời lẫn sắc hồng
Trâu bò thả dọc bờ sông
Nhiều con lạc mẹ phải vòng nẻo xa
Ước gì đừng có buổi chiều
Để cho trăng mãi đìu hiu đợi chờ
Ước gì thu chẳng bơ vơ
Bao nhiêu lá rụng vật vờ khổ đau
Ngày dài tháng Bẩy đau, thương
Vơi đầy sóng gió, sợi vương cuối mùa
Lệ nhoà thêm những giọt mưa
Bàn chân lấm láp thau chua ruộng đồng
Kiếp người dài ngắn bao nhiêu
Hồn nhiên mơ mộng phiêu diêu bồng bềnh
Đời sông lắm thác nhiều ghềnh
Ngổn ngang chớp bể lênh đênh mưa nguồn
Biển đông lòng mẹ bao la
Dân ta yêu biển thiết tha đậm tình
Ngoài khơi sóng gió bất bình
Tình người với biển bóng hình bên nhau
Chiều nay tin đến mọi miền
Người đi về cõi thần tiên xa vời
Tám mươi năm sống trên đời
Chưa hề được nghỉ, thảnh thơi du nhàn