Ươm mầm từ giấc ngủ đông
Nhành xuân trổ nụ, đơm bông, vươn chồi
Giao hòa vạn vật sinh sôi
Câu thơ bén rễ dâng đời búp non
Nhớ ai thao thức đêm dài
Nhớ đôi mắt sáng, má hai đồng tiền
Tóc dài vương vấn khó quên
Nhớ đêm trăng sáng nhớ miền yêu thương
Xin làm tia nắng bình minh
Len sâu đáy mắt thắm tình em ơi !
Xin làm vạt nắng bên đời
Sưởi bờ vai giá khi trời giấc đông
Em đi chín nhớ mười thương
Để chiều nắng đổ dọc đường ngày xưa
Bến đò chan nắng, gội mưa
Quạnh hiu chờ mãi - em chưa lần về
Đào mai khoe sắc bên đường
Xốn xang chờ đón xuân hương đưa về
Cánh cò bay lả đồng quê
Hỡi cô yếm thắm đi về cuối thôn
Vẫn còn đêm ấy trăng xa
Nhưng trăng của bóng mây và gió thôi
Bão bùng em đổ sang tôi
Thành hai trận bão mê tơi còn gì
Người ơi! Xin chớ trách em
Một thời yêu dấu êm đềm đã qua
Cuộc tình ngắn ngủi hai ta
Xưa kia ai biết đời là bể dâu?
ang đến độ rét đài
Giăng giăng trắng cả xứ Đoài mây trôi
Giá băng cũng đã tan rồi
Trong lòng em có thấy hồi hộp không