Tự hào lắm tháng tư ơi!
Phút vui hội ngộ bao người cách xa
Đất trời rợp bóng cờ hoa
Nước non một dải bài ca khải hoàn
Tháng ba em có hay không ?
Hoa sưa bay trắng bềnh bồng phố quen
Trời còn mưa nắng đan xen
Tháng ba xuân chợt nhớ em vơi đầy
mình là mình vẫn mình thôi?
như con chim chích trên đồi hót vang
dưới kia biển có miền vàng
thì cua vẫn kiểu bò ngang ứ ừ
Nắng vàng tô đóa sen tơ
Gió đưa mây trắng vẩn vơ cuối chiều
Dịu dàng bóng dáng người yêu
Lời thơ theo gió rơi xiêu bóng tà
Vội vàng nhanh quá tháng ba
Chẳng mong tạm biệt xuân đà ra đi
Bông mai còn đợi cái gì
Nhớ đàn chim én chia ly mất rồi
Người về soi bóng cầu ao
Nụ cười lệch nón quai thao nữa nà
Nhìn chi cho khổ người ta
Giấu đi cái nõn cái nà được không
Gió nào lay bức mành thưa
Nắng nào rải giọt cho vừa lòng hoa
Mùa nào khẽ dục lòng ta
Men theo kỷ niệm nhạt nhòa tháng năm