Chủ nhật, 22/12/2024,


Người con gái giữa mùa hoa cải (29/05/2010) 

NHỚ MÙA HOA CẢI

 

Nhớ mùa đông ấy đã xa

Cũng mùa cây cải nở hoa khắp đồng

Em ngồi giặt áo bên sông

Mây bay soi bóng, nước trong in hình

 

Ai qua bắc nhịp cầu tình

Sợi tơ duyên phận nối mình với ta

Lời yêu rạo rực màu hoa

Trăm năm thề chẳng phôi pha sắc vàng

 

Tình em gửi trọn cho chàng

Dù cho xuống biển, lên ngàn quản chi

Kể từ cái buổi chia ly

Sầu đong thương nhớ, hoen mi ngậm ngùi…

 

Chàng đi thăm thẳm phương trời

Bến xưa em vẫn đợi người trong mơ

Ủ hương vào những vần thơ

Nụ hoa khép lại ngẩn ngơ nhói lòng

 

Chàng đi trả nợ tang bồng

Biết còn giữ trái tim hồng em trao?

Cải vàng trong nắng nao nao

Chiều nay có kẻ nghẹn ngào nhớ ai…

 

Trần Nguyễn Dạ Lan

 

         

Bài thơ “Nhớ mùa hoa cải” của Tác giả Trần Nguyễn Dạ Lan là một bài thơ tình khá hay mà tấm lòng son sắt đợi chờ người yêu của người con gái trong thơ đã toát lên vẻ đẹp của tâm hồn rất đáng được ngợi ca, ngưỡng mộ.

 

Mở đầu bài thơ, người con gái nhớ lại cái ngày hai người gặp gỡ bên bờ sông và cánh đồng nở đầy hoa cải:

 

Nhớ ngày đông ấy đã xa

Cũng mùa cây cải nở hoa khắp đồng

Em ngồi giặt áo bên sông

Mây bay soi bóng nước trong in hình.

 

Trong khung cảnh nên thơ ấy, tình yêu của hai người đã nảy nở và đẹp như hoa:

 

Ai qua bắc nhịp cầu tình

Sợi tơ duyên phận nối mình với ta

Lời yêu rạo rực màu hoa

Trăm năm thề chẳng phôi pha sắc vàng

 

Hoa là kết tinh vẻ đẹp của giới tự nhiên. Người ta thường gắn liền tình yêu nam nữ với hoa và coi tình yêu là cái đẹp đẽ nhất trên đời. Màu hoa cũng là màu của tình yêu. Màu trắng tượng trưng cho sự tinh khiết trắng trong, màu hồng thì nồng nàn cháy bỏng, màu tím thì thủy chung son sắt, còn màu vàng? Màu vàng tựa như ánh nắng ấm áp, rạo rực: “Lời yêu rạo rực màu hoa”.

 

Hoa cải có nhiều cánh rất nhỏ và vàng óng ánh. Nếu là một cánh đồng ngập tràn hoa cải thì sẽ lung linh đầy hương sắc. Lời tỏ tình của hai người trẻ tuổi trong cái nền vàng rực rỡ ấy đã để lại một ấn tượng khó phai mờ trong tâm trí: “Trăm năm thề chẳng phôi pha sắc vàng”.

 

Người xưa khi yêu nhau thường “chỉ bể mà thề thốt, chỉ núi mà ước nguyền” (thệ hải minh sơn) và xem lời thề như vàng đá (Một lời vâng tạc đá vàng thuỷ chung - Truyện Kiều). Còn đôi người yêu thời hiện đại thì dựa vào màu hoa cải để thề thốt, thật là lãng mạn và cũng rất hay. Bởi vì hoa cải đến cuối mùa có tàn đi thì lại có lứa hoa cải khác, còn cái màu vàng của nó thì có bao giờ thay đổi đâu! “Lời yêu rạo rực màu hoa/ Trăm năm thề chẳng phôi pha sắc vàng” là một câu thơ lục bát gây ấn tượng mạnh cho người đọc!

 

Đôi người yêu đã có lời thề nguyền và người con gái nguyện giữ mối chung tình dù có bao khó khăn nàng cũng không quản ngại:

 

“Tim em gửi trọn cho chàng

Dù cho xuống biển, lên ngàn quản chi”

 

Vì thế khi người con trai đã đi xa thì người con gái ở nhà xiết bao thương nhớ:

 

“Kể từ cái buổi chia ly

Sầu đong thương nhớ hoen mi ngậm ngùi”

 

Ngậm ngùi vì nhớ người yêu mà không biết khi nào có thể gặp lại:

 

“Chàng đi thăm thẳm phương trời

Bến xưa em vẫn đợi người trong mơ

Ủ hương vào những vần thơ

Nụ hoa khép lại ngẩn ngơ nhói lòng”

 

Chung thủy với người yêu, nàng quyết một lòng chờ đợi. Không được gần gũi người yêu thì ôm ấp những kỷ niệm đẹp đẽ của hai người: “Ủ hương vào những vần thơ”. Thơ là tiếng nói của trái tim, hương chính là tình yêu, là hình bóng của anh, nghĩa là em ấp ủ hình bóng của anh trong trái tim em. Và còn hơn thế nữa: “Nụ hoa khép lại ngẩn ngơ nhói lòng”. Nụ hoa tượng trưng cho lòng em, chỉ nở ra với người yêu, còn khi xa anh thì nó khép lại để chờ đợi anh, dù có đau lòng em cũng cố chịu đựng. Đây được xem như là một điểm nhấn của bài thơ, nói lên phẩm chất cao quý của người con gái, khi xa người yêu thì quyết tâm giữ trọn lòng chung thuỷ với người yêu!

 

Bài thơ khép lại bằng khổ thơ cuối cùng với lời nhắn nhủ người yêu và thêm một lần bày tỏ lòng thương nhớ:

 

“Chàng đi trả nợ tang bồng

Biết còn giữ trái tim hồng em trao?

Cải vàng trong nắng nao nao

Chiều nay có kẻ nghẹn ngào nhớ ai…”

 

            Cô gái thổn thức nhớ người yêu và phân vân, liệu anh còn nhớ em không? Nhưng tôi nghĩ rằng với một người yêu như thế thì có chàng trai nào có thể quên được. Thật hạnh phúc cho người con trai nào đã có một người yêu như thế!

 

Bài thơ “Nhớ mùa hoa cải” của Tác giả Trần Nguyễn Dạ Lan đã nói hộ tiếng lòng cho rất nhiều người. Tấm lòng của người con gái trong bài thơ cũng là tấm lòng của các cô gái ở hậu phương chờ người yêu, chờ chồng đi bộ đội hoặc đi công tác xa trong xã hội chúng ta. Thời chiến tranh có rất nhiều người chờ đợi chồng và người yêu hàng chục năm mà vẫn giữ trọn tấm lòng thủy chung son sắt. Trong cuốn sách “Những lá thư thời chiến Việt Nam” do nhà thơ Đặng Vương Hưng biên tập có kể chuyện một cô gái chờ người yêu hơn mười năm, cho đến khi đã trên ba mươi tuổi vẫn chưa lấy chồng và có những người vợ liệt sĩ nguyện ở vậy suốt đời thờ phụng chồng mặc dù họ chưa có với nhau một đứa con! Đẹp biết bao tấm lòng của những người phụ nữ Việt Nam thủy chung và nhân hậu!

 

          “Nhớ mùa hoa cải” của cô giáo Trần Nguyễn Dạ Lan thêm một lần tôn vinh vẻ đẹp ấy của người phụ nữ Việt Nam và hình ảnh  người con gái trong bài thơ đã ghi đậm dấu ấn trong lòng bạn đọc. Với cách diễn đạt bằng ngôn từ giản dị trong sáng, thông qua những câu thơ lục bát mượt mà đằm thắm, bài thơ như một khúc ca ngọt ngào làm xao xuyến trái tim biết bao người.

 

Cần nói thêm rằng tác giả đã khéo vận dụng hình ảnh để diễn đạt nội tâm của nhân vật mà cái hay là ở chỗ đã khai thác được những khía cạnh xung quanh “mùa hoa cải” như đôi trai gái gặp nhau trong mùa hoa cải, lời yêu thì rạo rực màu hoa, lời thề thì bền vững với sắc hoa vàng, lòng em thì như nụ hoa còn nỗi nhớ thì nao nao như màu cải vàng… tất cả dựng nên một bức tranh sinh động và nhiều màu sắc.

 

Xin chúc mừng nữ sĩ Trần Nguyễn Dạ Lan đã có một bài thơ hay cho bạn đọc. Chúc chị luôn vui khoẻ và có thêm nhiều bài thơ hay cho vườn thơ Lục Bát.

 

 

Nguyễn Đức Tùy

(Việt Trì - Phú Thọ)

Email: ndtuy@yahoo.com.vn

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
  Nguyễn Đức Tùy - ndtuy@yahoo.com.vn - 0974131428 - Việt Trì - Phú Thọ  (Ngày 1/06/2010 10:13:22 AM)
         Xin chân thành cảm ơn Ban biên tập đã cho đăng bài viết của tôi về bài thơ "Nhớ mùa hoa cải " của cô giáo Trần Nguyễn Dạ Lan để tôi được dịp chia sẻ cùng quý bạn thơ và quý bạn đọc.
          Tôi cũng chân thành cảm ơn các bạn Việt Hà, Nguyễn Ngọc Kim và Đỗ Văn Kệ đã có những lời cảm nhận sâu sắc, bổ sung thêm nhiều điều bổ ích cho bài viết, làm sáng thêm vẻ đẹp của bài thơ. Tác giả Đỗ Văn Kệ còn có bài thơ phụ hoạ thêm nét đẹp của tình yêu với màu hoa cải.
               Kính chúc BBT và quý bạn thơ, bạn đọc luôn vui khoẻ và hạnh phúc!
                                   Nguyễn Đức Tùy.
  Đỗ Văn Kệ - mdanlachn@yahoo.com - 0988776390 - P908-nhà An Lạc-Mỹ Đình 1-Hà Nội  (Ngày 30/05/2010 05:28:13 PM)

Xin được chia sẻ cùng tác giả nhé!

MÙA HOA ẤY

Thành Nam nữ sỹ thiệt tài
Miền quê yêu ấy hỏi ai không tường
Người đi xa chốn quê hương
Quên sao hoa cải ven đường bên sông

Cho dù cạn nước biển Đông
Em, màu hoa ấy vẫn không phai mờ
Nhớ tràn khi thức khi mơ
Phương xa anh nhớ, nơi nhà em momg

Mùa hoa vàng mãi bên sông...

Đỗ Văn Kệ

  Nguyễn Ngọc Kim - kimnguyen15837@yahoo.com - 0904132796 - B10 tập thể ĐHSP Hà Nội  (Ngày 30/05/2010 09:43:24 AM)
Phải nói là hình tượng hoa cải trong văn học nói chung và trong thơ ca về tình yêu nói riêng không phải là mới .Nghiêm Thị Hằng có bà thơ " Mùa hoa cải " rất hay và truyện ngắn " Mùa hoa cải bên sông " của Nguyễn Quang Thiều đã được dựng thành phim rất xúc động .
Nói vậy để thấy Trần Nguyễn Dạ Lan đã viết về hoa cải theo cách riêng của mình một cách thành công .Như thầy Nguyễn Đức Tùy đã phân tích , đọc bài thơ của tác giả ta cảm nhận được sự sâu lắng và trong sáng trong tâm hồn cô gái về tình yêu với người đi xa .
Nhìn vạt cải nở hoa khó mà kìm nén được cảm xúc trước vẻ đẹp bình dị mà thơ mộng , gợi nhớ lại bao kỷ niệm về tuổi thơ, về người thương xa cách...
Bài thơ của Trần Nguyễn Dạ Lan là một bài thơ hay để lại ấn tượng đẹp cho người đọc .Chúc cô có nhiều bài thơ mới hay nữa.
  Việt Hà - Viethamhb@gmail.com - 0978057999 - Việt Trì - Phú Thọ  (Ngày 29/05/2010 11:04:38 PM)

                             Đôi điều cảm nhận
           Thật kỳ lạ ! Những bông hoa cải màu vàng rực, nhỏ li ti chưa bao giờ được đưa vào danh mục các loại hoa cho nam thanh nữ tú tặng nhau trong ngày lễ tình nhân cũng như các ngày kỷ niệm khác. Vậy mà vạt hoa cải vàng trải rộng trên những cánh đồng lại là nguồn cảm hứng sáng tác vô tận cho các nhà thơ, các nghệ sĩ nhiếp ảnh; là nơi hẹn hò kỷ niệm đầy thơ mộng cho đôi lứa. Bạn đã bao giờ được nhìn 1 album ảnh cưới chụp trên nền là màu vàng mênh mông ngút ngát của hoa cải ? Thật tuyệt vời và lãng mạn!

         Tôi đã từng đọc bài thơ Nhớ mùa hoa cải của cô giáo Dạ Lan trên LBMN; hôm nay được đọc lời bình của thầy giáo Nguyễn Đức Tuỳ viết về hình ảnh người con gái giữa mùa hoa cải, thật là xúc động. Những dòng cảm nhận sâu sắc, chứa chan tình cảm của thầy Tuỳ càng làm cho mối tình của đôi trai gái trong bài thơ thêm lung linh, đẹp đẽ như tình yêu sâu sắc, thuỷ chung họ đã dành cho nhau.
            Thật ra tôi cũng chưa bao giờ được ngắm nhìn cánh đồng hoa cải vàng rực hấp dẫn như trong bài thơ này. Nhất định hôm nào kỷ niệm ngày cưới tôi phải rủ cả nhà đi picnic 1 ngày vào mùa hoa cải để chụp ảnh và tận hưởng vẻ đẹp lãng mạn đó!

                                     Việt Hà

Các bài khác: