Chút chút
Hôn em chút chút lấy tình
Em hôn chút chút một mình anh thôi
Thế rồi chút chút lên ngôi
Lâu ngày chút chút thành đôi vợ chồng.
Lương Trọng Minh
Tôi có nhiều bạn thơ, nhờ vậy mà tôi được đọc, được nghe rất nhiều bài thơ viết nhiều góc nhỏ của cuộc sống. Chính những góc nhỏ ấy của cuộc sốngđã cho tôi rất nhiều nghị lực, để những hoài bão trở thành hiện thực. Tôi đọc bài thơ “chút chút” của nhà thơ Lương Trọng Minh (hội viên hội VHNT Đà nẵng) từ cách đây hơn mười năm, có lẽ như vậy tôi thuộc lòng bài thơ đến từng chữ. Được vậy là nhờ bài thơ viết chân thực, gần gũi với tâm lí con người. tôi nghĩ nhà thơ Lương Trọng Minh quá giỏi, ông đã khắc họa hêtsức cô đọng về sự thủy chung của tình yêu chỉ vèn vẹn bốn câu thơ lục bát với 28 kí tự, trong đó đã có 8 ký tự của từ láy “chút chút”. Đáng nói hơn cả là điệp ngữ “chút chút” có mặt trong cả bốn câu thơ không hề làm cho người đọc nhàm chán. Ngược lại, nó lại ánh lên rất nhiều màu sắc của cuộc sống, thậm chí còn ngời lên sự đa dạng của ngữ pháp tiếng Việt. “Chút chút” có thể là động từ, có thể là tính từ. Nếu là động từ sẽ cho chúng ta sự tha thiết, nếu là tính từ sẽ cho chúng ta sự dịu êm. Tất cả trạng thái tâm lí đó đã làm đẹp hơn tình yêu chân chính.
Bài thơ được tác giả đặt ten là “Chút chút”, cũng là từ láy chút chút xuất hiện trong cả bốn câu thơ như đã nói. Như vậy, chúng ta dễ dàng hiểu rõ hơn ý định của tác giả là muốn nêu bật nét đẹp của tình yêu bằng sự chắt chiu, chăm chút của con người nói chung, giữa người con trai và người con gái nói riêng. Thật vậy, để có tình yêu cao đẹp không gì hơn là sự vun đắp của đôi bên.
“Hôn em chút chút lấy tình”, phải chăng tác giả muốn đề cập đến cá tính của người con trai. Có thể giây phút đầu tiên người con trai còn dò tính, tìm hiểu. thế nhưng, khi biết rằng bạn gái của mình nhất quyết yêu mình – “Em hôn chút chút một mình anh thôi” thì người con trai cảm thấy yên lòng. Mỗi ngày thêm một chút yêu, mỗi ngày thêm một chút thương, cứ thế... tình yêu lớn dần trong trái tim, tâm hồn hai người, “Lâu ngày chút chút thành đôi vợ chồng”. Đó là đỉnh cao của tình yêu.
Những lúc trà dư tửu hậu, tôi thường đọc bài thơ này cho bạn bè nghe. Bài thơ “Chút chút” đã để lại nhiều bất ngờ cho họ. Họ không nghĩ nhà thơ Lương Trọng Minh có tài viết tình sử hay như thế. Từ giây phút gặp gỡ ban đầu, để ý nhau, rồi yêu nhau, sau đó là sự nuôi dưỡng tình yêu cho tới ngày thành vơ thành chồng. Kết quả cuộc hôn nhân ấy có được là nhờ biết vun đắp tình yêu mỗi ngày một chút. Nếu như viết bằng văn xuôi thì chắc có lẽ phải tốn khá nhiều giấy mực. Thế mới biết làm thơ hay không phải dễ. có lần nhà thơ Đông Trình nói với tôi rằng: “Cả đời làm thơ, chỉ cần ai đó nhớ thơ của mình dẫu cxhỉ một câu, một chữ thôi, thì cũng hạnh phúc lắm rồi...”.
Hạnh phúc của người làm thơ khi được mọi người nhớ thơ của mình, cũng là hạnh phúc của người yêu thơ khi gặp những ý thơ hay để đồng cảm với tình yêu. Chỉ cần chút chút cũng đủ để chúng ta hiểu nhau hơn, cùng vượt qua gian nan, thử thách của quy luật cuộc sống.
Xin gửi đến quý vị và nhà thơ Lương Trọng Minh chút chút tâm tình này của tôi – một người yêu thơ đát Quảng.
Huỳnh Trương Phát
(Nguồn: ebooks)