LÀNG TIÊN
Trần Tá
Làng Tiên* kẻ Chặng quê mình
Đất lề, quê thói thắm tình yêu thương
Địa linh hình bóng quê hương
Rồng chầu, phượng đậu bốn phương tụ dần
Thế làng đẹp dáng hình nhân
Tựa vào phương Bắc muôn dân tôn thờ
Nhìn Nam sông Đáy bến bờ
Gối sơn, đạp thủy đến giờ còn đây.
Đông làng ngọn núi Dâu bày
Sáng viên ngọc quý, đất này dấu yêu
Cảnh tiên kể cũng có nhiều
Vực sâu, đá dựng ráng chiều đẹp chăng
Đồi xa dãy đá giăng giăng
Hòn Chồng, Hòn Cóc, cầu Vằng sử xanh
Tây làng dòng nước lượn quanh
Nét quê sơn thủy hữu tình đẹp sao
Đường thôn đón khách ra vào
Cổng làng bốn hướng mời chào muôn phương
Dân quê tình nghĩa yêu thương
Tấm lòng đãi khách ,đời thường vẫn sang
Lũy tre bao bọc xanh làng
Giữ cho thế đất vững vàng, khang trang
Bên trong ngõ dọc, ngách ngang
Thế công, thế thủ thuận đàng tiến lui
Giếng làng yêu biết bao nhiêu
Tô thêm nét đẹp sớm chiều miền quê!
Người khi xa vẫn nhớ về
Quê hương Tiên Lữ say mê trọn đời.
* Làng Tiên xưa, nay là xã Tiên Lữ, huyện Lập Thạch, tỉnh Vĩnh Phúc
T.T
_____________
Nhà thơ Trần Tá
Hội VHNT Vĩnh Phúc