Xin chia sẻ với tác giả Ngô Văn Giảng một nét cảm xúc về mùa đi:
Thu đi
Lặng im nghe tiếng thu đi
Lá thu vàng nhẹ thầm thì gọi nhau
Trời thu xanh đã đổi màu
Giọt sương đọng – tựa giọt sầu nhân gian
Thế rồi… đông lại sắp sang
Thế rồi … giọt nhớ dâng tràn mắt ai?