Thứ ba, 21/05/2024,


Bài thơ “Mẹ ốm” của Trần Đăng Khoa (15/01/2009) 

Mẹ ốm

 

Cánh màn khép lỏng cả ngày
Ruộng vườn vắng mẹ cuốc cày sớm trưa
Nắng mưa từ những ngày xưa
Lặn trong đời mẹ đến giờ chưa tan.

Khắp người đau buốt, nóng ran
Mẹ ơi! Cô bác xóm làng đến thăm
Người cho trứng, người cho cam
Và anh y sĩ đã mang thuốc vào.

Sáng nay trời đổ mưa rào
Nắng trong trái chín ngọt ngào bay  hương
Cả đời đi gió đi sương
Bây
giờ mẹ lại lần giường tập đi.

Mẹ vui con có quản gì
Ngâm thơ kể chuyện, rồi thì múa ca
Rồi con diễn kịch giữa nhà
Một mình con sắm cả ba vai chèo.

Vì con, mẹ khổ đủ điều
Quanh đôi mắt mẹ đã nhiều nếp nhăn
Con mong mẹ khoẻ dần dần
Ngày ăn ngon miệng, đêm nằm ngủ say.

Rồi ra đọc sách, cấy cày
Mẹ là đất nước, tháng ngày của con...

 

Trần Đăng Khoa

 

 

Trần Đăng Khoa nổi tiếng là một thần đồng về thơ khi đang còn học lớp ba trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Thơ của Khoa trong sáng giản dị mà dạt dào cảm xúc, đầy tình yêu thương con người và thiết tha yêu quê hương đất nước. Biết bao em nhỏ Việt Nam yêu thích những bài thơ của Khoa viết và bài thơ “Mẹ ốm” cũng vậy. Tác giả đã bộc lộ tình cảm của một người con với mẹ - một tình cảm rất hồn nhiên của tuổi niên thiếu.

Mở đầu bài thơ, tác giả đã miêu tả cảnh mẹ ốm bằng hình ảnh so sánh:


“Mọi hôm mẹ thích vui chơi.
Hôm nay mẹ chẳng nói cười được đâu”

 

Thường ngày mẹ hay ăn trầu, đôi má lúc nào cũng đỏ hồng lên. Thế mà hôm nay mọi cảnh vật trong nhà thật buồn bã.  Lá trầu cũng như lặng đi và héo khô trong cơi trầu. Những lúc rỗi rãi mẹ thường ngâm nga Truyện Kiều, giờ mẹ bị ốm nên “Truyện Kiều gấp lại trên đầu...”. Mẹ vốn là người lam làm tần tảo. Khi mẹ ốm thì “Ruộng vườn vắng mẹ cuốc cày sớm trưa”. Cả cuộc đời mẹ vất vả gian nan nay bị ốm, tác giả đã cảm nhận được và thể hiện qua hình ảnh:

 

“Nắng mưa từ những ngày xưa
Lặn trong đời mẹ đến giờ chưa tan”.

 

Tác giả - một em thiếu niên 10 tuổi đã liên tưởng từ hình ảnh “nắng mưa” mà thấy được sự vất vả, những thăng trầm của cuộc sống mà người mẹ đã phải trải qua. Vì vậy mà tác giả như hiểu được người mẹ đang phải chịu sự “đau buốt, nóng ran” khi bị ốm. Rồi tình làng nghĩa xóm, sự quan tâm của mọi người tới mẹ cũng được nhà thơ thể hiện rất mộc mạc, giản dị mà thắm đượm tình người:

 

“Mẹ ơi, cô bác xóm làng đến thăm.
Người cho trứng, người cho cam
Và anh y sĩ đã mang thuốc vào”.

 

Điều đó chứng tỏ rằng, hàng ngày mẹ sống tốt với mọi người nên khi mẹ ốm mọi người quý mến và thương cảm tới mẹ. Còn nhà thơ - em bé thiếu niên Trần Đăng Khoa bấy giờ đã thấu hiểu nỗi vất vả cực nhọc của mẹ trong cuộc sống lam lũ mà em đã từng chứng kiến và cảm nhận được:

 

“Cả đời đi gió, đi sương
Bây giờ mẹ lại lần giường tập đi”.


“Cả đời đi gió đi sương” là hình ảnh ẩn dụ diễn tả sự vất vả, gian khổ của người mẹ.

Trong cuộc sống lao động cực nhọc, mẹ đã từng trải qua và vượt lên tất cả để vì cuộc sống và vì tương lai tốt đẹp của các con. Khoa còn hiểu được qua thành ngữ “đi gió đi sương” là nói lên được sự vất vả gian khổ, lao động trong những điều kiện thời tiết khắc nghiệt, sớm tối lặn lội. Cảm nhận được như vậy, chứng tỏ tác giả rất yêu thương mẹ, muốn làm tất cả những gì để mẹ vui lòng mà chóng khỏi ốm:

 

“Mẹ vui con có quản gì
Ngâm thơ, kể chuyện rồi thì múa ca”.

 

Khoa còn làm được cả những việc vượt ngoài khả năng mà trước đây bản thân chưa làm được: “Một mình con sắm cả ba vai chèo” - một em thiếu niên thật là ngoan ngoãn, có thể lúc trước còn nhõng nhẽo, hay vòi vĩnh mẹ nhưng bây giờ mẹ ốm đã biết thể hiện sự hiếu thảo của mình qua sự chăm sóc mẹ. Nhìn những nếp nhăn hằn trên khuôn mặt của mẹ, Khoa rất cảm động và thấy vô cùng biết ơn mẹ:

 

“Vì con mẹ khổ đủ điều
Quanh đôi mắt mẹ đã nhiều nếp nhăn”.

 

Vì vậy mà trong lòng của nhà thơ lúc nào cũng ước:

 

“Con mong mẹ khoẻ dần dần
Ngày ăn ngon miệng đêm nằm ngủ say”.

 

Thật cảm động biết bao trước tình cảm đẹp đẽ của một người con - một cậu bé chưa đầy 10 tuổi trước cảnh “Mẹ ốm”. Bài thơ còn hay ở câu kết mà tác giả đã nói hộ chúng ta về lòng biết ơn vô hạn của những đứa con với các bà mẹ:

 

“Mẹ là đất nước, tháng ngày của con”.

 

Phải chăng đó cũng là tình cảm của mỗi chúng ta khi nghĩ về mẹ: Con yêu mẹ nhất trên đời, con yêu mẹ như yêu đất nước và mẹ chính là Tổ quốc của riêng con !

 

Trần Thị Thành

(Báo Bắc Giang)

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
  Nguyễn Xuân Ngọc - Ngọc NX1939@gmail.com - 01677225720 - Hiệp Sơn Kinh Môn Hải Dương  (Ngày 09/04/2017 5:47:26)

BÊN GIƯỜNG MẸ ỐM


Nuôi con dòng sữa ngọt ngào
Lời ru trầm bổng ca dao dịu hiền
Mẹ là mái ấm bình yên
Những ngày gió táp mưa đêm cánh cò

Mẹ ơi biết đến bao giờ
Cho vơi lòng mẹ nỗi lo sự đời
Hôm nay mẹ ốm thật rồi
“Nhìn con không nói không cười không ăn”

Gằn từng hơi thở khó khăn
Thân gầy, nằm nép, tai quăn, im lìm
Chỉ còn thoi thóp nhịp tim
Mẹ nằm chờ đợi được nhìn cháu con

Mẹ ơi ! con cháu quây tròn
Bên giường của mẹ chăm nom ngậm ngùi
Mẹ không trăng trối nửa lời
Mở to đôi mắt nghẹn lời lịm đi


Mẹ ơi ! “tử biệt sinh li”
Dẫu không tránh khỏi cái quy luật trời
Lòng con xơ xác bồi hồi
Chúng con mất mẹ mồ côi giữa đời

Bàng hoàng xa xót mẹ ơi !
Thương đau mất mẹ tuôn rơi lệ sầu

Xuân Ngọc

  dam thi kim dung - toiyeuvietnam_cute - 01674914978 - Yen Bai  (Ngày 16/10/2011 14:15:49)

Bai viet that hay va that suc tich.Toi that su rat thich

  vo thi loan - noibuoncungbupbexinh_dl@yahoo.com.vn - 0976642782 - ha tinh  (Ngày 11/05/2011 06:33:50 AM)
bai viet chua thuc su dien ta duoc su vat va suot cuoc doi mot nang hai suong cua me. Va ca noj dau ve the xac,tam hon khj me bi om
  PHẠM HUY TRÚC - Hpamhuytruc@Gmail.com - 0985995868 - Hà tĩnh  (Ngày 15/12/2010 03:33:49 PM)
Là một người con xa quê,có Bố Mẹ già không mấy khi có điều kiện chăm sóc phụng dưỡng. Tôi cảm nhận sâu sắc sự vất vả của Bố Me lúc ốm đau mà thiếu vắng sự hỗ trợ của các con.
  Dao huyen trang -  -  01657777092 - Dai phuc -bac ninh  (Ngày 22/05/2010 08:35:53 AM)
Bai viet con chua cam nhan sau sac ve viec me om .ve noi vat va kho nhoc cua me .phai chi ra nghe thuat cua bai de thay duoc bai the hay o cho nao .
  nguyen thi thao - satchet_trencaonguyen - 0582246692 - khanh hoa  (Ngày 21/05/2010 04:46:09 PM)
bai tho rat hay tinh cam sau sac cua nguoi con doi voi me ma tui ko lam dc
  Hữu Bình - binhliendoanqn@gmail.com -  - Quảng Ninh  (Ngày 30/09/2009 02:28:45 PM)
Tôi sinh ra ở nông thôn nên rất gắn bó với những hình ảnh ruộng đồng, cấy hái... Thuở nhỏ đã được nghe những tiếng ru à ơi của mẹ,của bà, từng ngâm ngợi những câu thơ lục bát ấm đượm tình thân ái. Đối với bài thơ của Trần Đăng Khoa ở trên đây đã gợi cho tôi những xúc cảm chân thành. Hôm vừa rồi, "mẹ ốm", tình cờ tôi lại được nghe lần nữa bài thơ này trên Đài TNVN. Thật cảm động và khó quên. Tôi cũng đã chép cho một số bạn yêu thơ và trích đoạn những câu thơ mình tâm đắc trên blog: Cả đời đi gió đi sương Bây giờ mẹ lại lần giường tập đi ... Đó cũng là một cách thể hiện tình yêu của cá nhân tôi với bài thơ này. Chúc anh Khoa phụ trách công vệc ở Đài cho tốt nhé!
Các bài khác: