Xin em
Xin em một sợi tóc thề
Để anh buộc nhớ kẻo về em quên
Mùa này dông bão chông chênh
Thuyền tình trôi mất bắt đền ai đây?
Xin em cho nắm ngón tay
Để anh cầm mãi những ngày có nhau
Lỡ khi biền biệt trăng sao
Tháng năm tơ nhện toàn màu cô đơn.
Xin em tặng một nụ hôn
Để anh hiểu biết lớn khôn thành người
Một mai đắc đạo lên trời
Gặp tiên nữ
Biết trả lời:
Nụ hôn...
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Nhận được tập thơ tặng của Thanh Trắc Nguyễn Văn, tôi rất vui vì tập Tuyển thơ Đất Đứng của Nhà xuất bản Hội Nhà Văn in năm 2011 rất đẹp. Giấy trắng, bìa láng trông thật xinh xắn và trang nhã.
Tuyển tập thơ dĩ nhiên là có rất nhiều tác giả và trong đó có 5 bài thơ của nhà thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn. Trong các bài thơ của Thanh Trắc Nguyễn Văn in trong tuyển tập, tôi thích nhất lại là một bài thơ tình lục bát có tựa đề “Xin em” rất dễ thương và cũng rất đậm chất trữ tình.
Cái “xin” của nhà thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn rất lạ. Anh xin những cái rất “tầm thường” như: sợi tóc thề, nắm ngón tay. Nhưng đỉnh điểm của cái “xin” cuối cùng lại thật là cao trào và cũng thật là bất ngờ: xin một nụ hôn!
Đầu tiên, để “thả lưới cưa cẩm người đẹp”, Thanh Trắc Nguyễn Văn đã “Xin em một sợi tóc thề”. Một sợi tóc thôi ư? Chuyện nhỏ! Nhưng không nhỏ đâu bạn. Thanh Trắc Nguyễn Văn đã chơi chữ đấy! Tóc thề là tóc của những cô gái mới lớn thường để xõa ngang vai. Còn ở đây Thanh Trắc Nguyễn Văn xin sợi tóc “thề” là sợi tóc đã có lời thề yêu thương trong đó. Cứ đọc hết bốn câu thơ ta sẽ thấy rõ hết dụng ý của anh chàng đa tình này:
Xin em một sợi tóc thề
Để anh buộc nhớ kẻo về em quên
Mùa này dông bão chông chênh
Thuyền tình trôi mất bắt đền ai đây?
Cô gái nào dại dột mà cho chàng nhà thơ đa tình này sợi tóc, cũng có nghĩa là sẽ bị cáo buộc phải luôn “nhớ” rằng chiếc “thuyền tình” của nàng đã có bến đỗ rồi đấy! Lời thơ cứ êm như ru. Êm nhưng lại đầy cạm bẫy!
Cái xin thứ hai của Thanh Trắc Nguyễn Văn cũng khá nhẹ nhàng, nhà thơ chỉ “Xin em cho nắm ngón tay”. Nắm chỉ có một ngón tay, thật là lãng mạng và tình cảm cũng thật vừa phải. Nhưng hãy coi chừng! Nếu không cảnh giác chàng sẽ nắm ngón tay của nàng suốt đời đấy!
Xin em cho nắm ngón tay
Để anh cầm mãi những ngày có nhau
Lỡ khi biền biệt trăng sao
Tháng năm tơ nhện toàn màu cô đơn.
Chàng đã làm nàng rất cảm động với những từ “lỡ khi biền biệt trăng sao”, “toàn màu cô đơn”. Và biết đâu chỉ trông một phút thiếu cảnh giác, nàng sẽ gật đầu bằng lòng cho chàng nắm ngón tay của nàng “suốt đời”?
Đoạn thơ cuối là đoạn nhà thơ xin cái mà không phải ai cũng dám ngỏ lời xin khi mới gặp người đẹp lần đầu:
Xin em tặng một nụ hôn
Để anh hiểu biết lớn khôn thành người
Một mai đắc đạo lên trời
Gặp tiên nữ
Biết trả lời
Mà hôn!
Vui nhất là những câu mà nhà thơ đã dùng để ngụy biện với người đẹp về cái xin táo bạo của chàng: “Để anh hiểu biết lớn khôn thành người”! Thật là “ngây thơ” và cũng thật là “trong trắng”!
Theo ý của riêng tôi, cô gái xinh đẹp của bài thơ sau khi nghe hết những câu thơ cuối cùng, nàng sẽ vội trợn mắt và la lên ngay: Này anh chỉ được hôn một mình em thôi nhé. Anh mà hôn ai, dù có là tiên nữ trên trời đi nữa, anh cũng sẽ biết tay em!
(Nguồn: Tạp chí văn học Đất Đứng tháng 1 năm 2012)
Kim Như