SÓT
Phượng xưa sót lại sắc buồn
Tóc thề sót gió. Môi run sót lời...
(Báo Mực tím số 738 tháng 7/2006)
Sót con ve rất lạ đời
Những khuya khoắt mớ nắng ngời... kêu rân.
Tôi không có ý nói chỉ có thơ lục bát “mới chia sẻ cái tình không bao giờ cũ” trong mỗi tâm khảm con người. Nhưng phải đặt ra rằng, nếu nhà thơ Đỗ Thượng Thế diễn đạt tứ thơ trên bằng thơ tân hình thức thì không rõ hiệu quả hơn không?. Theo tôi, là được chứ không hay bằng bốn câu thể lục bát ấy.
Là câu thơ đẹp không dễ viết. Từ mớ nó gần gũi và cũng đắt quá chừng! Như thế không chỉ thấy ngoài hiện thực về một mái trường xưa mà cả những đêm khuya khoắt trong giấc ngủ, hình ảnh trường xưa, người xưa lại về trong âm điệu rất lạ đời, của tiếng kêu rân... , của con ve tâm tưởng!.
nguyễn Xuân Ngọc - nguyenxuanngoc661939@gmail.com - 01677225720 - Hiệp Sơn, Kinh Môn, Hải Dương
(Ngày 03/11/2013 3:00:18)
SÓT:
Vũ Long - vulong76@gmail.com - 0905643677 - Hà Nội
(Ngày 19/07/2012 21:15:23)
Nhưng theo tôi, bài thơ "Sót" của nhà thơ Đỗ Thượng Thế thì "Sáng tứ, sáng ý, đẹp tình, đẹp lời" |