Thứ tư, 15/01/2025,


 Cái cò cõng nắng đội mưa

Mẹ tôi cõng cả bốn mùa cho con

Bão giông thế sự xoay tròn

Mẹ luôn tần tảo nhặt gom tứ mùa


Chân không chậm, mắt chẳng mờ
Mặc cho màu tóc phơ phơ trắng đầu
Hồn thơ có phép nhiệm màu
Chúng mình trẻ mãi còn lâu mới già

 
Phố xưa qua độ trăng tròn
Đổi thay mấy khúc, vàng son một thời
Nhớ em một quãng đầu đời
Trăng ngân khúc nhạc không lời trong tôi !





 

Chiều (Nguyễn Huy)  (05/11/2024)

 Khói chiều đã phủ đầy sông

Nắng thưa cuối bãi thu không sáo diều

Chợ quê nghiêng mấy quán nghèo

Xạc xào lá rụng bóng chiều lưng thôn

 Vẫn còn chút nắng chiều đông

Ngả mình ve vuốt một dòng nước xuôi

Mặc cho bên lở bên bồi

Se se giá lạnh, bồi hồi đông sang.

Đêm mơ thấy mẹ tôi về
Ầu ơ kẽo kẹt võng tre mẹ nằm
Tóc mây sương gội tháng năm
Một đời mẹ gánh nhọc nhằn gieo neo

Ngồi buồn đem áo ra phơi
Có ai xỏ ống lấy hơi không nào
Áo này không phải áo bào
Áo bùn áo đất ngấm vào từ lâu
 

 

 Anh là giọt nắng đầu đông

Kề bên tô ửng má hồng thêm xinh

Lối quê ngan ngát hương tình

Lụa vàng lấp lánh bình minh rạng ngời


Hỡi ơi là những đa mang
Hỡi ơi là những bẽ bàng đời trai
Bao giờ đến sáng ngày mai
Tiếng mưa nặng hạt đêm dài... triền miên !


 
 
 

 Cầm bằng giọt nắng thủy tinh

Cuối thu ai rót lung linh lên chiều

Dáng em tha thướt yêu kiều

Bùa mê người lại thả liều sang tôi.


Đành hanh thả giọng dỗi hờn
Nâu tim tím đất xanh phơn phớt trời
Một que một sợi chơi vơi
Mà ai gảy nát cả lời thế gian.
 

Thế là tàn giấc chiêm bao
Còn đâu mộng mị ngọt ngào, đắm say
Thế là gió cuốn, mây bay
Thương ơi con tạo vần xoay cõi người

 
Trang [1 ,2 ,3 ,4 ,5 ,6 ,7 ,8 ,9 ,10 ,11 ,12] Tiếp  Cuối cùng