NIỀM VUI BẤT TẬN
Tặng Vũ Bá Lễ và Nguyễn Thị Mai Lan
Trần Tích Thiện
Xe bon bon chạy trên đường
Về thăm đất Trạng quê hương thuốc lào
Vì tình đã gửi, đã trao
Trời xanh, mây trắng làm sao không về
Bọn mình nhiễm phải bùa mê
Cả khi mưa gió dầm dề vẫn chơi
Bạn thơ gặp bạn thơ rồi
Cứ vui như thể cái thời măng tơ
Chân không chậm, mắt chẳng mờ
Mặc cho màu tóc phơ phơ trắng đầu
Hồn thơ có phép nhiệm màu
Chúng mình trẻ mãi còn lâu mới già
Quên đi tuổi tác bóng ma
Niềm vui bất tận vỡ oà trong nhau
T.T.T