Nhủ lòng hãy đứng dậy thôi
Chút buồn cô đặc lại tôi luyện dần
Đứng lên, dẫu có ngại ngần
Vịn vào mây gió mà lần bước đi
Ngẩng đầu chạm ngưỡng sân si
Họa Mi vẫn hót những bi thương lòng
Vịn vào có, vịn vào không
Thỉnh kinh Bát Nhã tụng trong tim mình
Nhủ lòng thôi cũng thường tình
Đời như giọt nước thình lình bốc hơi.
Trương Nam Chi