63-Nông dân
Làng ta nằm giữa đất quê
Đồng vàng rải chiếu bốn bề gió trăng
Trẻ con vít vổng ngọn măng
Thả lên tiếng sáo thung thăng lưng trời.
Gái làng thơm nhất nụ cười
Lưng ong trước gió cho đời ngẩn ngơ
Trai làng cày ruộng làm thơ
Đem trăm vất vả lấy giờ thảnh thơi.
Nắng mưa dội xuống bời bời
Mồ hôi bạc phếch mặt người tháng năm
Tiếu lâm lẫn với nhọc nhằn
Núi cao như thế bảo bằng ống chân…
Mang theo nguồn cội mạch ngầm
Trộn đâu cũng chất nông dân thực thà
Gặp khi trời đất phong ba
Giãi lưng chèo chống-ấy là Nông dân!
6-2014
62-Dưới trăng rằm
Dưới Trăng nửa tỉnh nửa say
Đời người Rằm cũng chút này mà thôi
Xuân đầy để nét thu vơi
Bởi chăng tiếc nuối, Cuội ngồi không ra ?
Em về bên ấy người ta
Áo em trăng chảy ướt nhòa lệ tôi
Sương đêm lạnh buốt góc trời
Thơ tôi vắng nửa ngọn đời ủ men !
Mỗi lần nhìn mảnh trăng lên
Thà đừng Rằm nữa. Lệ mềm môi ta !
61-Giọt sương đêm
Lặng nhìn em
Giọt sương đêm
Lòng thu ngây ngất...
Ướt mềm câu thơ
Cỏ non vẽ đẫm giấc mơ
Long lanh ngọn gió
Dại khờ cùng em.
Đêm nay ăng bỗrángl
Giọt sương
chuếnh choáng hương sen
Nắng nghiêng xuống
ủ thêm men
vào đời
Lạc về ký ức sương rơi
Ta bàng hoàng…
uống cạn lời ban mai!
55-Bến dấu yêu
Ơi người ở bến Dấu Yêu
Neo thuyền đợi gió nghiêng chiều sông quê
Mải mê tìm khắp cõi Mê
Ta toan vớt gió đem về cho em.
Mình em thắp lẻ ngọn đèn
Bến sông nước rặc, cỏ chen lối mòn
Tưởng tìm được ánh trăng non
Đầu nguồn cuối bãi neo tròn cả sông!
Ta về chốn cũ, tay không
Bến khuya còn ánh lửa hồng dưới trăng
Ơn dòng sông chảy nghìn năm
Ta xin tạ lỗi chỗ nằm thuyền em!
56.Lục Bát sóng đôi
Chúng mình lục bát sóng đôi
Câu sau câu trước đứng ngồi bên nhau
Em đem câu sáu bắc cầu
Bờ xa chưa bến, sông sâu lỡ dòng.
Bên này anh đứng đợi mong
Tay vươn câu tám, khỏi vòng chơi vơi
Cầu cong nối lại nhịp đời
Tơ duyên buộc giữa lưng trời bay lên.
Câu em nặng một khoang thuyền
Câu anh chèo chống vào miền sông trăng
Mưa rào xanh biếc ngọn măng
Hai câu vít vổng ướt đằm phù sa.
Bao nhiêu cực nhọc ngày qua
Xuôi dầm mát mái ta hòa biển khơi.
Chỉ làm một mảnh trăng thôi
Biết đâu mai sẽ có người vớt lên!
9-2009
54.Người đi từ rạ rơm ơi
Người đi từ rạ rơm ơi
Lẫn trong phố xá
vẫn người năm xưa
Tiếng cười còn nhuốm nắng mưa
Cái thời cấy gặt sớm trưa dãi dầu.
Người quê đứng ở nơi đâu
Dáng hiền
vẫn nét môi trầu, quạt tiên
Trời sinh cái núm đồng tiền
Để ta vấp ngã vào đêm trăng rằm.
Sớm mai giọt mắt đăm đăm
Chuyến đò bến cũ chở dằm đắm say.
Nắng vàng rơi giữa lòng tay
Đồng tiền neo giữ những ngày…
nơi xa.
Em đi về phía phồn hoa
Nụ cười…
ta ở quê nhà cất đi!
53.Nụ cười
Tặng Chử Thu Hằng
Trời sinh ra cái miệng cười
Người xưa từng đổi vàng mười lấy duyên
Nụ cười như sóng chung chiêng
Dòng sông thì ngả, mạn thuyền thì trôi.
Hoa đời nở giữa đôi môi
Chỉ cười một nửa… đến trời cũng ghen.
Nước trong chẳng lụy đánh phèn
Nét duyên như thể chỉ em giữa đời.
Nụ cười một thoáng vừa rơi
Đằng sau ai nhặt rối bời lòng ai
Nụ cười nép ánh ban mai
Đồng tiền thơm tỏa ra ngoài thanh tân.
Nụ cười, hồn của dáng xuân.
Buộc người mộng mỵ thăng trầm bến mê
Ta về lòng bớt tái tê
Vầng trăng thắp lại lời thề cho đêm.
Nõn nà như búp mọc lên
Nụ cười nghiêng cả miếu đền, ao sen
Giã từ tìm kiếm, bon chen
Ta về xin lộc trong em: Nụ cười!
52-Mắt em
Tặng Minh Sắp
Mắt em, một nửa vành trăng
Ngất ngây hương lúa thơm sang chỗ nằm
Cuộc đời trong bấy nhiêu năm
Một ô cửa nhỏ chở đằm dòng sông.
Những ngày gió lạnh mùa đông
Mắt em cháy ngọn lửa hồng đêm thâu.
Khi lòng ta chớm nỗi sầu
Mắt em bắc một nhịp cầu trong mưa
Một lần dại dột vẩn vơ
Lối về em vẫn đứng chờ bến sông
Vành trăng khép lại cơn giông
Đêm xuân thắm một nụ hồng môi xinh.
Tháng năm vấn vít nghĩa tình
Giấu nơi đáy mắt trái tim không già
Mai sau cuối chặng đường xa
Mắt em khi ấy vẫn là... Trăng Non!
Xuân 2009
51-Nhặt lời ru cũ
Vầng trăng như cũng ngẩn ngơ
Hỏi lời ru cũ bây giờ ở đâu?
Nhớ hồi ăn một miếng trầu
Bắc cầu giải yếm hai đầu chờ mong.
Lời ru trao gửi đáy lòng
Đợi ngày sinh nở, thả vòng quanh nôi
Cánh cò cánh vạc sóng đôi
Dắt bàn tay bộ bồi hồi lớn lên.
Lời ru rãi nắng bên thềm
Lá xanh, gạo trắng, lạt mềm… hồn quê.
Bàn chân theo lối cỏ đê
Bao nhiêu đứa trẻ nhớ về lời ru?
Lời ru giờ khác ngày xưa
Cánh cò quên đón cơn mưa khi nào?
Còn tôi ra đứng cầu ao
Nhặt lời ru cũ cài vào ánh trăng!
3-2005