Mấy ngày đến với Ninh Bình
Mà hồn ngập tứ thơ tình xôn xao
Mây hồng ôm đỉnh núi cao
Nắng xui nghiêng đổ bóng vào lòng sông
Trong xanh bến nước Ngô Đồng
Thuyền ai buông lái bềnh bồng câu thơ
Hang sâu khi tỏ lúc mờ
Thương giọt nước nhỏ bơ vơ tháng ngày
Phải đâu uống rượu mới say
Nhắc tên Tam Cốc đã ngây ngất rồi
Mai về nửa đứng nửa ngồi
Nửa bên Hà Nội nửa xuôi Ninh Bình
D Đ T