Thứ ba, 07/05/2024,


Có ăn nhạt mới thương đến mèo (Vũ Đình Minh) (02/01/2012) 
 
CÓ ĂN NHẠT MỚI THƯƠNG ĐẾN MÈO
 
Bây gi tôi chẳng sợ gì
Chỉ sợ một “nỗi” vợ khi vắng nhà
Ăn ngày một bữa thay ba…
Vừa là ông chủ vừa là “Ô-Sin”
Giặt đồ, chợ búa, nấu cơm…
Ôi còn bao việc không tên nó hành!
 
 
Chó đi không vững đòi ăn
Mèo gào đói bụng không nằm yên cho!
Gà quẩn chân, lợn rít to
Ruột gan “ông chủ” rối vò phát điên
Đêm nằm giấc ngủ không yên
Đói, mỏi rời rã tôi rên “hừ hừ”
Nghĩ mà thương vợ bấy giờ…
Vô tâm, nào biết nào ngờ… thế đâu!
“Ô-Sin” em hỡi về mau!...
 
Vũ Đình Minh
Đ/c: 23 Nguyễn Phúc Nguyên, P10, Q3, Tp.HCM
ĐT: 0977907160 - Emai: vuminh102gmail.com
Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
  Nguyễn ngoc Đấu  - nhungoc1951@yahoo.com.vn - 0983846005- 0977330 - Ia Dom - Đức Cơ - Gia Lai  (Ngày 03/01/2012 9:38:26)

VỢ QUÝ HƠN VÀNG
Vắng Vợ dù chỉ vài hôm
Khổ trăm thứ việc, lại còn nhịn cơm
Bù đầu như thể đống rơm
Ta phải trọng vợ để còn rảnh rang

Xem vợ hơn thể cục vàng
Ốm đau say sỉn vợ còn chăm lo
"Ô Sin" có vợ làm cho
Đừng nên bội bạc Vợ cho nhịn dài

  Thảo Dân  - thcsts@gmail.com -  - Hà Giang   (Ngày 02/01/2012 10:19:29)

ĐỂ TÂM...

Vắng vợ đã thấy khổ chưa
Cơm khê canh mặn...bán mua xót lòng
Sáng ra ngóng,chiều vào trông
Chỉ là hình bóng hư không buồn đời !

Hãy về mau hỡi vợ ơi!
Không anh treo cổ...em thời đi tu
Trách lòng chỉ bởi tại ngu
Chán "cơm" thích "phở"...mới như thế này...

Thôi đành xin chắp hai tay
Vợ ơi đừng bỏ...,từ nay tu đời
Hãy về mau hỡi vợ ơi
Thế gian... nhất Vợ - nhì Trời - để Tâm !
Thảo Dân

Các bài khác: