Thứ ba, 17/09/2024,


Vợ mình (Vũ Huyên) (23/03/2011) 

VỢ MÌNH

 

Vợ mình là con người ta,

Vì duyên với nợ hóa ra vợ mình.

Vợ là duyên nợ ba sinh

Một mình phải trả, một mình được vay.

Vợ là người bạn hăng say

Là người giúp việc hàng ngày không công...

 

 

Vợ là chiến sĩ tiên phong,

Chung vai gánh vác việc công với chồng

Vợ là người bạn thủy chung

Đêm đêm chăn gối mà không phải tiền.

Dịu dàng như một nàng tiên

Khắt khe ra mặt - Uy quyền hơn ta.

 

Vợ là báu vật trong nhà,

Để ta mất ngủ đến già, trông coi.

Vợ là cái máy biết cười

Sản sinh ra những con người giống ta.

Vợ là tài sắc, văn hoa

Để ta ca ngợi đến già chưa xong.

Vợ là người bạn nối lòng

Để ta khám phá từ trong ra ngoài...

 

Vũ Huyên

Địa chỉ: 54 Cửa Tả - TP. Thanh Hóa

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
  Thảo Dân - thcsts@gmail.com -  -  Hà Giang  (Ngày 23/03/2011 04:44:15 PM)

THẾ LÀ...GIẬN LẠI HẾT NGAY !

Vợ là cả một mùa xuân
Sinh sôi nảy nở xa gần đều khen
Vợ là một chất ma men
Buồn vui ta uông say quên sự đời...

Vợ là nghĩa cả bạn đời
Đêm đêm thủ thì vui cười ái ân
Vợ là cay đắng muôn phần
Cho ta bùi ngọt ngàn lần mộng mơ !

Vợ là văn, vợ là thơ
Trào dâng cảm xúc bến bờ xa xăm
Vợ là nỗi nhớ xa gần
Ốm đau đói khát phải cần vợ ngay!

Cuộc đời có vợ vui thay
Mỗi khi tức giận...thương này anh ơi !
Phòng khuê...chăn chiếu xong rồi
Đêm nay vui nhé...hoa cười...say...say...?

Thế là... giận lại hết ngay !

Thảo Dân

Các bài khác: