CHUYỆN THẾ GIAN
Thế gian có lắm người… điên
Bụng rất thích tiền, miệng nói rằng không!
Suốt ngày thấy chạy lông nhông
Miệng phán như thánh nhưng không làm gì!
Nhưng mà… có cái cực kỳ
Mỗi khi nói tới chuyện gì… cũng thông.
Thế gian có lắm người… khôn
Nó chui cửa trước, nó luồn cửa sau!
Quanh năm tính chuyện làm giàu
Nó chi đúng chỗ, nó câu đúng người
Chẳng thiếu mưu kế lòe đời
Nhưng chỉ áp dụng những nơi nó cần!
Thế gian có lắm người… gàn
Ăn chơi như phá, rồi làm như điên
Suốt ngày lo chuyện kiếm tiền
Lo cưới vợ cả, tính liền vợ hai
Lo kiếm bạn nhậu lai rai…
Có mỗi chuyện học lo hoài chẳng xong!
Thế gian có lắm người… khùng
Cứ làm ra vẻ anh hùng là ta
Mặc cho thiên hạ chê là dở hơi
Thân mình đâu đã bằng người
Mà vội lên mặt dạy đời… huênh hoang!
Thế gian có lắm người… sang
Nhà lầu, xế hộp… nghênh ngang ra vào
Gặp ai cũng chả muốn chào
Vênh vênh cái mặt ngắm sao trên trời
Lâu lâu vén miệng cười ruồi
Ra vẻ ta cỡ… bố người thế gian!
Thế gian có lắm người… ngoan
Ai sai bảo cũng vội làm liền tay
Ngẫm ra cái số trời đày
Suốt đời làm kiếp tay sai cho người
Biết thân phận, biết thức thời…
Cũng là một cách để soi… anh hùng!
Thế gian… Thôi chuyện xin dừng!
Kể ra thêm… chỉ dài dòng… ích chi!
Lý Thị Tẹt (sưu tầm)
Thảo Dân - thcsts@gmail.com - - Quản Bạ - Hà Giang
(Ngày 11/10/2010 04:26:44 PM)
MONG SAO TRỜI SÁNG...
Dở hay lắm chuyện ở đời Chuyện hay thì ít "chuyện cười " vô biên... Giấu tay vơ của vét tiền Khác nào như kẻ khùng điên...tháng ngày Nói thì nghe thật là hay Nhưng làm rút lại chưa tầy tấc gang ? Thương người tính thật lòng ngoan Quanh năm sớm tối cơ hàn mà không... Một đời lo lắng việc công Đức cao tâm sáng, tim hồng sắt son ! Thời gian nước chảy đá mòn Mong sao đời sáng...không còn tà ma... Thảo Dân |