Chủ nhật, 24/11/2024,


Nhắc ai! (Nguyễn Quang Huỳnh) (30/03/2010) 

Ngày qua em sống ở quê

Áo bà ba mái tóc thề ngang vai

Mới ra tỉnh đã học đòi

Quần Jean bó sát áo thời hở hang…

 

Tóc vàng, môi đỏ nghênh ngang

Rốn phơi, mông hở ngỡ ngàng người quen

Giật mình chẳng nhận ra em

Còn đâu nét đẹp dịu hiền hỡi em?

 

 

Chúm môi huýt sáo như chim

Người già, em gặp lặng im chẳng chào

Bỏ qua nguồn cội rồi sao…

Thuần phong mỹ tục em nào nghĩ đâu!

 

Mẹ cha nắng dãi mưa dầu

Chắt chiu hạt thóc, mớ rau, con gà

Cho em ăn học phương xa

Công lao cha mẹ thế là bỏ đi!

 

Học hành chẳng có ra gì

Để cho cha mẹ, anh thì buồn đau

Em ơi, hãy tỉnh ngộ mau

Giữ gìn nét đẹp sắc màu quê hương!

 

 

Nguyễn Quang Huỳnh

(11/28 Bình Đường 1, An Bình, Dĩ An, Bình Dương)

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
  Nguyễn cảnh Bình - canhbim@gmail.com - 0913854069 - Bình dương  (Ngày 2/04/2010 08:04:56 PM)

Chia sẽ với tác giả Quang Hùynh

Tóc vàng mấy sợi loe hoe
Giày cao móng đỏ đường quê em về.
Gió Lào thổi thốc bờ tre
Hai dây hở rốn còn che nỗi gí

Thương em đang tuổi xuân thì
Áo quần thiếu vải lấy gì mà ăn ?
Tre xanh xanh mãi ngàn năm.
Sao em chưa chút dãi dầm đã phai ?

  Tú Cười  - butkim@gmạl.com -  - Hà Nam  (Ngày 30/03/2010 10:16:31 PM)

LỆ SẦU...!

Hay chi cái chuyện đua đòi
Đông Tây Kim Cổ kẻ cười người chê
Đời nghèo áo vá nón mê
Làm sang một tí có hề chi đâu

Tỉnh rồi mới biết nỗi đau
Tiền không... tật mắc ...lệ sầu ai hay !

Tú Cười

Các bài khác: