Thân thương hai tiếng vợ mình
Trăm năm bao nghĩa bao tình, ai ơi!
Vợ là bạn đấy – Bạn đời
Cùng nhau xấy đắp cơ ngơi cửa nhà.
Ngày ngày vợ là Quản gia,
Đi chơi, đi hội vợ là Tình nhân.
Khi nào lỡ bước, sa chân,
Vợ như là Mẹ ân cần chăm nom.
Khi nao ốm yếu gầy còm,
Vợ là Bác sĩ sớm hôm hết lòng.
Khi nào vất vả long đong,
Vợ như là Chị lau dòng lệ em.
Khi nào trong dạ đói mèm,
Vợ là Em gái dịu hiền cơm canh.
Khi nào đeo xơ, quấn manh,
Vợ là Người thợ vá lành áo khăn.
Trăm năm “chiến đấu” nhọc nhằn,
Vợ là Đồng đội cùng ăn, cùng làm.
Khi nào gây gổ, vợ can.
Vợ là Nhân cốt trong Ban giải hoà...
Mai sau trăng mật có già
Thì ai ơi, vợ vẫn là trăng non...
TÚ SƯỜN
Thành phố Thái Bình
Email: phamminhgiangtb@yahoo.com.vn