Chủ nhật, 24/11/2024,


Biếu quà (Thảo Dân) (11/02/2010) 

Năm hết…Tết đã đến rồi

Nghèo mang heo đất xin mời Giàu ăn…

Nhận rồi…, Giàu tặng lại ngân

Sang năm cứ thế mùa Xuân lại về…

 

 

Biếu heo mãi… Giàu trách chê

Nghèo liền mua vội con bê làm quà

Biếu gần rồi lại biếu xa

Đến khi Giàu nghỉ biếu quà cho ai!

 

Mùa Đông ngày ngắn đêm dài

Nghèo ơi...! Tết đến… biết ai biếu quà…!(?)

 

THẢO DÂN

 

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
  Hạnh Ly - hanhly9469@yahoo.com.vn - 0976699555 - Thái Bình  (Ngày 11/02/2010 10:58:14 PM)

VỚI EM
(Nói hộ một người chồng)

Mười năm. Ngoảnh lại tìm em
Còn đâu mắt biếc, môi mềm ngày xưa
Một trời ao ước mộng mơ
Đã rơi rụng vãn mấy bờ sao xanh…

Cuộc đời lắm thác nhiều gành
Thương em vóc hạc mỏng manh tháng ngày
Xót xa đôi má hao gầy
Đã vơi sắc thắm, đã đầy gió chan

Em như cũng… đỡ dịu dàng
Đỡ âu yếm, đỡ hỏi han ân cần
Khiến anh nhiều lúc bần thần
Hay anh trót lẫn… vợ mình với ai?

Nào đâu em của những ngày
Nồng nàn tình tứ, đắm say mặn mà
Em hay nũng nịu ứ à
Mà anh lệch quán, xiêu nhà vì em

Bây giờ… Em lạnh hơn kem
Cứng hơn đá, lại cũng mềm hơn dưa
Em hay cậy thế “em già”
Để em bắt bẻ, thẩm tra đủ điều

Hai con, em quý, em chiều
Bỏ anh thơ thẩn, liêu xiêu tội tình…
Anh đang sống giữa nhà mình
Mà tâm trí lại lênh đênh xa bờ

Nhiều khi anh muốn dại khờ
Ngược dòng ngày tháng, quay cờ tìm em
Cái thời em đẹp dịu mềm
Còn anh là Nhất. Là Đêm. Là Ngày!

 

Các bài khác: