Chủ nhật, 24/11/2024,


Vô Duyên (Huỳnh Kỳ Thai) (16/12/2009) 

Muốn quen không biết làm sao
Mượn cái ống khóa, khóa vào hai xe.
Tan trường nón lá nghiêng che,
Nàng đang đứng đợi lặng nghe điều gì?

 

 

Nắng vàng làm ngại bước đi
Thênh thang sân rộng, tim si bồi hồị
Mắt nàng dìu dịu trách tôi.
Tay run mở khóa, ngỏ lời phân minh.

Thật tôi có ý 'vô tình'
Khóa xe hai đứa để mình quen nhau...
Dẫn xe, nàng chẳng lời nào.
Ngó theo - con mắt nghẹn ngào - ngó theo.

Sân trường lạnh ngắt buồn teo...
Thôi rồi cái phận o mèo vô duyên!

Huỳnh Kỳ Thai (Báo Mực Tím)

Chia sẻ:                   Gửi cho bạn bè
Mỗi độc giả cũng là một tác giả
(Mời bạn cho ý kiến, cảm nhận và lời bình sau khi đọc bài viết trên)
Họ và tên  *
Địa chỉ  *
Email  *
Điện thoại  *
Nội dung (bạn cần sử dụng font chữ Unicode, có dấu; ghi đầy đủ họ tên, địa chỉ, email, điện thoại,... Nếu thiếu các thông tin đó, có thể chúng tôi sẽ từ chối cho hiển thị
 
  Phạm Thanh Cải - phamthanhcai@gmail.com - 01696306682 - 2/178 Nguyễn Văn Linh, Hải Phòng   (Ngày 2/02/2010 01:57:44 AM)

Bài thơ vừa nghịch, vừa hay

Học trò nghịch đến thế này thì thôi.

Làm quen ? nghĩ nát óc rồi

Chỉ còn có cách khoá đôi xe vào !

Thế rồi câu chuyện thế nào

Biết đâu đôi trẻ kết vào với nhau !

Các bài khác: